CHUYỆN XƯA NAM TÂY - Trang 101

Chúc Nam Tầm chán nản.

...

Trước khi lên đường, Chúc Nam Tầm hỏi Cùng Đạt, tại sao cậu phải

nói cho mình biết Lục Tây Nguyên đã sớm lén rời khỏi.

Cùng Đạt cười đến thật thà: "Chị là một người người tốt, chị thích chú

Lục."

Chúc Nam Tầm thở dài: "Cùng Đạt, chị thích con nít thành thật."

"Là chú Lục bảo em làm vậy."

Trong đêm, sau khi Chúc Nam Tầm "chạy trối chết", ở gần túp lều,

Lục Tây Nguyên phát hiện ánh đèn pin.

Chúc Nam Tầm đã ngủ, anh không muốn bứt dây động rừng. Sau khi

dặn Cùng Đạt xong, anh rời khỏi để dẫn dụ đám người kia trước, dựa vào
con đường tắt và địa hình quen thuộc bỏ rơi chúng.

Bảo Cùng Đạt dẫn Chúc Nam Tầm cưỡi ngựa rẽ con đường nhỏ tập

hợp với anh, là vì anh biết đám người đó nhằm hai người họ, anh không thể
để cô một mình lên đường nữa.

"Ăn no rồi lên đường." Lục Tây Nguyên nói đoạn bưng bát mì Chúc

Nam Tầm ăn không trôi tới ngấu nghiến ăn sạch.

Chúc Nam Tầm ăn hai cái bánh bao, phát hiện khẩu vị không tệ.

"Anh nói, người ngoài quán là theo anh tới hay theo tôi tới đây?"

Vừa rồi ở cây xăng, Chúc Nam Tầm đã phát hiện mấy người đàn ông

trung niên lén la lén lút này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.