CHUYỆN XƯA NAM TÂY
Hạ Nặc Đa Cát
C23
Chúc Nam Tầm và Lục Tây Nguyên ngồi hai vị trí trong cùng bên
phải hàng cuối cùng trên xe buýt, tên đi theo ngồi vị trí trong cùng bên trái,
có hai người giữa họ.
"Còn hai tiếng nữa mới đến Trương Dịch, chúng ta bị theo dõi, Trình
Nặc nói không chừng đã thoát rồi."
Lục Tây Nguyên nói đoạn lấy di động ra đổi sim nhắn tin cho Trình
Nặc, Chúc Nam Tầm thấy vậy, nhướng mày nói: "Thỏ khôn có ba hang."
Trước khi lên xe, hai người họ đều tháo sim vứt vào cánh đồng hoa cải
dầu, anh vẫn còn một cái sim khác, cái này mới là tố chất mà người có kinh
nghiệm chạy trốn nên có.
Trình Nặc bị bám theo không bao lâu, thì dễ dàng bỏ rơi tên phía sau,
nhưng trong lòng anh ta vẫn không thoải mái, vì trước khi lên xe, Chúc
Nam Tầm nói cho anh ta biết dưới chỗ ngồi của Ninh Ngạn có máy theo
dõi.
Anh ta đã hủy máy theo dõi, ném ra ngoài cửa sổ, ném rất xa, anh ta
nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, tại sao cô gái tốt như vậy có thể là người
bên miền nam Tứ Xuyên cơ chứ.
Sau khi nhận được tin nhắn của Lục Tây Nguyên, anh ta phanh gấp,
sau đó quay đầu xe đi đón đầu xe của đoàn du lịch, anh ta nóng lòng đánh
nhau trực tiếp với đám người kia, anh ta muốn chính miệng hỏi rõ, đây rốt
cuộc là chuyện gì.