CHUYỆN XƯA NAM TÂY - Trang 88

Ông cụ lấy hai cái chăn tốt nhất cho mấy cô gái dùng, Cùng Đạt cũng

đóng góp cái gối hoa nhỏ của mình. Ngải Mễ và Chúc Nam Tầm ngượng
ngùng đứng, hai bên không tưởng tượng nổi cảnh hai người phải ngủ
chung.

"Không được đâu, em sợ lắm. Chỉ hai đứa bọn em, chẳng có chút cảm

giác an toàn nào cả." Ngải Mễ nói.

Chúc Nam Tầm không nói gì, nhưng bây giờ hiếm khi không cảm thấy

Ngải Mễ yếu đuối.

"Sợ gì chứ, bọn anh ở ngay trong nhà này." Trình Nặc nói.

Cuối cùng Lục Tây Nguyên quyết định: "Tôi lái xe tới đây, Bạch

Thành ngủ trong xe, hai cô ở kế bên."

Đành phải như vậy thôi.

Chúc Nam Tầm nằm trong lều, nghiêng người là có thể nhìn thấy ánh

sao bên ngoài qua cửa sổ. Con cáo nhỏ vừa rồi cứ hiện lên trong đầu cô, cô
vẫn cảm thấy không thực tế.

Ngải Mễ quay lưng về phía cô, hỏi cô: "Chị Nam Tầm, có phải chị

thích anh Lục không?"

Cũng phải thôi, giữa một đôi trai gái như vậy, ngoài thích và không

thích ra, thì cũng không có quan hệ khác định nghĩa được.

Chúc Nam Tầm trở mình, nằm thẳng, thở ra một hơi, nói: "Không

ghét."

"Tuy chị lớn hơn tôi ba tuổi, nhưng tôi cảm thấy chị ấu trĩ thật."

Trong lòng Chúc Nam Tầm "lộp bộp" một cái, cô gái này muốn dạy

dỗ mình ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.