CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 107

Thực sự anh không có ý đó, chỉ là trong nhiều ngày gần đây, cơ thể gấu

bông của anh rất khó cử động, áp lực của anh quá lớn nên trong lúc bồng
bột mới lỡ miệng nói ra những lời gây tổn thương ấy.

Anh muốn xin lỗi cô nhưng không hiểu sao không thể nói ra, cứ giữ lời

xin lỗi ấy trong yết hầu. Anh nhìn Diệp Tử Lộ với tâm trạng rối bời, sau khi
ngẩn người ra một lúc, gương mặt cô bỗng lộ vẻ lạnh lùng. Cô không nói
lại anh một câu nào, chỉ lạnh nhạt quay người đi.

Diệp Tử Lộ tuy dễ gần nhưng từ xưa đến nay cô là một người nóng tính,

nếu không thì ở công ty đã chẳng cãi vã với đồng nghiệp như thế. Cô luôn
cảm thấy mình rất đen đủi, Nhan Kha cũng vậy, cả hai đều rất đáng thương.
Đặc biệt cho dù Nhan Kha rất độc mồm độc miệng nhưng anh cũng đã giúp
đỡ cô rất nhiều, thậm chí Diệp Tử Lộ còn cho rằng sau này khi anh trở về
hình hài cũ, biết đâu hai người sẽ trở thành bạn tốt sau quãng thời gian
đồng cam cộng khổ này. Nhưng đến vừa rồi, Diệp Tử Lộ mới nhận ra, hóa
ra trong mắt Nhan Kha thì cô chỉ là loại người không đáng sống trên đời.

Hóa ra trong mắt những người “nhân tài thành công trong xã hội” như

Nhan Kha, những kẻ thất bại đáng lẽ không nên sống để đỡ tốn cơm tốn
gạo, tốn không khí. Cô nên vui mừng, may mà kẻ “nhân tài thành công
trong xã hội” này vẫn còn chưa có chức có quyền. May mà anh mới chỉ có
mỗi tiền chứ chưa có quyền phát ngôn trên thế giới này.

Nhỡ có một ngày anh trở thành nhân vật quan trọng, có khi nào sẽ ban

bố một pháp lệnh giết hết những kẻ vô dụng không?

Diệp Tử Lộ cảm thấy mình như bị đâm một phát. Từ xưa đến nay cô

không hề biết rằng trong mắt Nhan Kha mình lại chỉ là một phế vật tồi tệ…
Điều khiến cô buồn nhất là, trong lúc cô muốn phản bác lại lời của anh theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.