CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 130

Nhan Kha lén nép vào chân tường, giữ khoảng cách với cô.

Chỉ thấy Diệp Tử Lộ hai tay chống nạnh, nhìn trời hét lên: “Cứ cho mưa

gió bão bùng mãnh liệt vào! Tôi chả sợ cái gì sất!”.

Chương trình ngữ văn cấp ba có bài “Tào Quệ luận chiến” trong tập “Tả

truyện”.

Lão Tào nói: “Đánh trận phải có dũng khí, gõ trống lần thứ nhất có thể

khơi dậy dũng khí trong lòng binh lính, gõ trống lần hai dũng khí của binh
lính sẽ yếu đi, đến lần thứ ba thì dũng khí sẽ cạn sạch”.

Ý nói là, lần đầu tiên đánh trống, mọi người sẽ hít một bụng dũng khí, ai

ai cũng giống như con ếch bụng thì to nhưng nhảy thì rất cao. Nhưng dũng
khí ấy không giữ được lâu, đến lần thứ hai đánh trống thì bọn họ đã sức
cùng lực kiệt, rất dễ bị đánh bại, yếu đi rồi. Đến lần thứ ba đánh trống, cơ
bản là bụng đã chẳng còn gì, chỉ muốn ăn thôi.

Đó là quy luật tự cổ chí kim.

Có người nói: “Già không đọc ‘Tam quốc’, trẻ không xem ‘Thủy Hử”.

Đại khái là thanh niên dễ bị kích thích, con giun xéo mãi cũng phải quằn.

Giống Diệp Tử Lộ đây bình thường cũng nhu nhược yếu đuối nhưng khi bị
dồn vào bước đường cùng thì liền có thể biểu diễn một màn truy đuổi kịch
tính trên phố, thậm chí còn dùng thủ đoạn độc ác khiến người ta máu chảy
thành sông. Nhìn thấy cảnh tượng “giữa đường gặp chuyện bất bình chẳng
tha” như vậy, ai ai cũng phải lên tiếng “Được lắm!”, ai ai cũng phải giơ tay
tán thưởng chuyện kinh thiên động địa này. Từ xưa đến nay người ta hay ca
tụng chuyện tráng sĩ tự chặt tay mình, anh hùng không sợ cái chết, theo
đuổi một cuộc sống ung dung tự tại, tự do, thế nhưng những người kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.