CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 171

Thế nên Nhan Kha nghĩ một lúc rồi hỏi: “Thế cô nghĩ cô là người thế

nào?”.

Vừa được hỏi, Diệp Tử Lộ liền bình tĩnh trở lại, bắt đầu thao thao bất

tuyệt phân tích mổ xe bản thân, liệt kê ra một đống tội trạng của mình: “Tôi
cảm thấy mình hơi thất bại, trước mắt tôi có hai việc không làm được, đó là
việc này không làm được, việc kia cũng không làm được. Chẳng nhẫn nại
được cái gì hết, đừng nói là làm việc lớn, kể cả đọc sách, thi cử tôi đều
không làm được. Đã thế tôi còn lười nữa, ý chí cũng không kiên định. Đúng
rồi, tôi còn không biết giao tiếp với người khác, nóng tính, không biết đối
nhân xử thế, không có bản lĩnh, làm cái gì cũng không có kế hoạch…”.

Nhan Kha không ngờ cô lại căm ghét bản thân đến tận xương tuỷ thế

này, anh ngẩn người ra, anh thấy những lời phê bình của Diệp Tử Lộ rất
chuẩn với sự đánh giá của anh về tác phong làm việc của cô, chuẩn không
cần chỉnh.

Diệp Tử Lộ nói tiếp: “Anh xem, bây giờ tôi vẫn còn sống dựa vào bố mẹ,

có khác gì con kí sinh trùng của xã hội không, sống trên đời mà từ sáng đến
tối tốn cơm tốn gạo. Chắc chắn là rất nhiều người ghét tôi, tôi là đứa hồi bé
thì trưởng thành chậm, lớn lên thì lại thành hình mẫu cho việc liều mạng
chạy sai đường! Là mặt trái của nền giáo dục toàn nhân loại!”.

“Anh xem, tôi vừa xấu vừa ngu, thêm mấy năm nữa còn già nữa, thế mà

vẫn trơ cái mặt mo ra mà sống trên đời. Đã thế còn không có ý định chấm
dứt cái lối sống kiểu này, điều này chứng tỏ da mặt của tôi quá dày, tôi mà
sống ở thời cổ đại có khi còn góp công lớn canh gác tường thành đấy” –
Diệp Tử Lộ đưa hai tay ra, cười khổ - “Nào, anh còn muốn bổ sung gì
không?”.

Nhan Kha im lặng một lúc, với góc độ là một người ngoài cuộc, nếu so

những điều kiện của Diệp Tử Lộ với mặt bằng chung cả nước thì cũng tạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.