CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 172

coi là tầng lớp trung lưu… thậm chí còn gần với đến thượng lưu nữa.

Khách quan mà nói, tuy cô không xinh đẹp như ngôi sao nhưng hồi bé

trong lớp cô cũng khá đáng yêu, ít nhất là cũng có con trai bàn tán sau lưng
cô, được người khác viết thư cho cô. Cô cũng không đến nỗi ngốc nghếch,
ít nhất những lúc nói nhảm thì mồm miệng cũng nhanh nhẹn hoạt bát, tuy
thi đại học không được tốt lắm nhưng cuối cùng cũng đỗ đại học. Thực ra
ngôi trường khiến cô chán nản suốt bốn năm trời cũng là niềm mơ ước của
rất nhiều người.

Tuy cô cũng không hẳn là người hiểu nhiều biết rộng nhưng với tuổi tác

và kinh nghiệm và những đoạn bình luận cô hay viết trên mạng thì cô cũng
được xem như cũng có chút tài mọn, sống cùng cô cũng không khiến người
ta thấy nhạt nhẽo, đầu óc… cũng tạm coi là minh mẫn.

Chỉ có cái là hơi lười, tuy rằng không được kiên định cho lắm. Lớn hơn

cô vài tuổi nhưng lúc nào anh cũng thấy cô như đứa trẻ chưa trưởng thành,
mới gặp có chút khó khăn cỏn con mà đã không chịu được. Thực ra người
khổ sở hơn cô trên thế giới này đâu có ít.

Thấy anh không nói gì, Diệp Tử Lộ bĩu môi, tóm lấy chân con gấu bông,

làm Nhan Kha suýt nữa thì ngã ngửa về phía trước.

“Ấy… xin lỗi, tôi mạnh tay quá” – Diệp Tử Lộ lè lưỡi – “Anh mắng tôi

đi, lần này có mắng thế nào tôi cũng nghe, thật đấy, tôi bảo đảm!”.

Bình thường Nhan Kha có cứ cơ hội là lại mắng mỏ cô, nhưng lần này

anh lại không nói gì, anh nhìn cô với đôi mắt to tròn đen láy, bình tĩnh nói:
“Tôi mắng cô làm gì? Những điều cần nói cô đã nói hết rồi, cô muốn tôi
tóm tắt lại một lượt hay là nói đại ý của đoạn cô nói lúc nãy?”.

Diệp Tử Lộ: “À…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.