CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 173

Nhan Kha cười nhẹ một tiếng, quay lại nói chuyện với cô bằng giọng hà

khắc: “Này, Diệp Tử, cô giải thích hộ tôi xem các cô nghĩ gì vậy, bạn gái cũ
của tôi y hệt cô, lúc có chuyện này chuyện kia thì bảo tôi mắng mỏ, thúc
giục cô ấy nhưng tôi cứ mắng mỏ, thúc giục xong thì cô ấy lại nước mắt
lưng tròng, cứ như là bị ngược đãi ấy, rồi đâu lại vào đấy. Các cô vốn dĩ đã
không muốn thay đổi thì việc gì phải cả ngày cầu cứu người ta mắng mình?
Đây gọi là nghiện bị ngược đãi à?”.

Diệp Tử Lộ móc cùi chỏ: “Tôi định thay đổi mà…”.

“Ơ, thế hoá ra tôi nhớ nhầm à” – Nhan Kha không chút khách khí nói –

“Tôi hỏi cô nhé bạn Diệp Tử, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?”.

“… Sắp hai lăm rồi” – Diệp Tử Lộ nói lí nhí như con muỗi.

“À, hai lăm rồi à?” – Nhan Kha nói – “Thế này nhé, cứ coi như cô lớn

chậm hơn người khác, người khác hai tuổi cai sữa mẹ, thì cô năm tuổi, đến
giờ cũng cai sữa được hai mươi năm rồi đúng không? Thế cô còn định nũng
nịu với ai nữa?”.

Diệp Tử Lộ ấn tay xuống ga giường, lệ chảy trong tim, cảm thấy mình

quá ngốc nghếch khi nửa đêm tìm Nhan Kha nói chuyện. Mỗi lần nói
chuyện là thể nào anh ta cũng nói những lời khắc nghiệt, nghiêm khắc hơn
những gì cô nghĩ, đây cũng được coi như lời thúc giục mạnh mẽ nhất!

Nghĩ đến đây, cô bất chợt ngẩn người, đêm thanh cảnh vắng, có đôi lúc,

người ta sẽ tỉnh táo hơn lúc ban ngày. Nhất thời, Diệp Tử Lộ cảm thấy như
nghe được tiếng nói từ trái tim cô.

Cái gì gọi là “hơn cả những gì cô nghĩ”?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.