CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 175

Diệp Tử Lộ lập tức cãi lại: “Tôi đâu có định làm Võ Tắc Thiên đâu,

tôi…”.

“Cô tự nghĩ đi, có phải lúc đọc những loại tiểu thuyết vớ vẩn trên mạng

ấy trong lòng cô cực kỳ thoải mái không?” – Nhan Kha ngắt lời cô – “Đừng
có cãi, không thích thì cô còn đọc làm cái gì? Tôi biết rằng cô rất thích,
chẳng qua là không dám nói ra thôi, cũng không dám trắng trợn hoá thân
vào câu chuyện. Đó là bởi vì cô vẫn còn lý trí, biết mình là ai, biết khoảng
cách giữa những điều hư cấu trong truyện và hiện thực cuộc sống quá xa
vời. Thế nên khi người khác hỏi cô sau này muốn làm gì, cô tự nhiên cảm
thấy mù mịt vì cô hiểu rõ những gì trong truyện là giả, nhưng khi nhìn vào
hiện thực cuộc sống thì cô lại không cam tâm”.

Diệp Tử Lộ ngây người nhìn anh.

Nhan Kha tổng kết lại: “Tuy cô nhờ tôi cho cô lời khuyên nhưng tôi cũng

không phải là chuyên gia gì, nhưng theo tôi, như thế nghĩa là ‘không thể
chấp nhận chính mình’. Sao? Cô thấy tôi nói có lý không?”.

Bất chợt Diệp Tử Lộ muốn ném anh ra ngoài cửa sổ vì cô có cảm giác

như Nhan Kha đã xẻ thịt lột da cô, bóc tách xương cốt cô, đào khoét hết ba
hồn bảy vía của cô, đặt cô dưới kính hiển vi, không gì có thể giấu được
anh.

Chương 8: Thoát chết trong gang tấc

Hằng ngày cứ đúng 5 giờ rưỡi là Vương Lao Lạp thức dậy đọc tiếng

Anh, bình thường Diệp Tử Lộ biết điều này nên lần nào đi ngủ cũng đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.