CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 176

cửa. Hôm nay, Vương Lao Lạp vẫn mơ mơ màng màng thức dậy đúng giờ
như mọi khi. Dù cuộc đời của cô ấy có hỗn loạn thế nào thì ít ra tinh thần
này cũng rất đáng được khen ngợi, hằng ngày thức dậy đúng giờ bất chấp
phong ba bão táp.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Vương Lao Lạp ăn tạm cái gì đó rồi lôi

sách ngoại ngữ ra, đọc to để nhanh chóng tỉnh táo, vừa đọc vừa đi lại trong
phòng, đi qua đi lại, lúc đó cô ấy mới phát hiện ra có gì đó sai sai: Cô ấy
quay đầu lại, phát hiện cửa phòng Diệp Tử Lộ mở.

Vương Lao Lạp xuất thân nghèo khó, tuy có những lúc hơi cực đoan

nhưng cô ấy rất để ý đến cảm nhận của người khác. Cô ấy lập tức im lặng,
ngó ngó nghiêng nghiêng về phía phòng Diệp Tử Lộ, có chút nghi ngờ, rõ
ràng tối qua thấy Diệp Tử Lộ đóng cửa cơ mà? Cô ấy rón ra rón rén đi tới,
định đóng cửa phòng ngủ Diệp Tử Lộ thì chợt phát hiện ra cô bạn cùng nhà
lười như hủi của mình đã dậy rồi.

Nửa đêm Diệp Tử Lộ bị Nhan Kha khích tướng, đầu óc đã mờ tịt cả rồi.

Nghe Nhan Kha phân tích xong, cô không nói không rằng nhanh nhẹn tắt
đèn, đắp chăn đi ngủ, lại trốn tránh một lần nữa… À, đúng rồi, trước khi
trốn tránh, cô mở cửa phòng ra để hôm sau thức dậy cùng giờ với đồng chí
Vương Lao Lập.

Cô chỉ ngủ có hơn hai tiếng đồng hồ, cả người cứ mệt mệt, cứ như đang

bị hạ huyết áp. Vương Lao Lập rụt rè nhìn cô: “Tao làm mày mất giấc ngủ
à? Xin lỗi nha…”

Diệp Tử Lộ định cáu loạn lên theo bản năng nhưng chỉ vài giây sau, cô

đã nhớ ra tự mình mở cửa để hôm sau dậy sớm, nên chỉ có thể nở một nụ
cười cứng ngắc trên khuôn mặt tối sầm, bộ dáng như thể cương thi năm
trăm năm chưa được ăn thịt đang đang đội mồ sống dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.