CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 218

Long Ứng Đài trong bài “Nhìn theo” đã từng viết: “Quan hệ bố mẹ với

con cái, chẳng qua chỉ là một mối duyên phận, cả đời nhìn theo bóng lưng
đi về nơi xa. Bạn đứng ở một đoạn của con đường, nhìn khúc ngoặt của con
đường nơi bố mẹ dần đi khuất, hơn nữa, bố mẹ còn dùng bóng lưng ấy nói
với bạn: Không được đuổi theo”.

Những lời này Diệp Tử Lộ vốn đã từng đọc qua rồi quên, nhưng đến bây

giờ từng câu từng chữ cứ thế từ trái tim tuôn ra, khiến cô buồn đến nỗi
không thể khóc.

Sinh ly tử biệt, vết thương ấy nặng nề biết bao, khiến cô khó cất bước.

Mẹ Diệp Tử Lộ không chịu đựng nổi cú sốc này nên đã nhập viện.

Mẹ cô tuổi đã trung niên, gần đây gầy đi. Mẹ Diệp Tử Lộ trước kia cũng

khá đầy đặn nhưng gần đây không hiểu tại sao tự nhiên gầy sộp đi, vốn
tưởng là do bà tham gia lớp nhảy giảm cân nhưng không ngờ sau khi nhập
viện, kết quả kiểm tra sức khỏe cho thấy bà bị tiểu đường.

Người ta gọi là “Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”.

Diệp Tử Lộ bỗng chốc quay như chong chóng. Đêm thì ngủ muộn, sáng

phải dậy sớm, cô cũng không còn cãi nhau với Nhan Kha, cũng không cần
phải bật đến bảy tám cái báo thức. Ngày nào cũng thế, trời chưa sáng cô đã
tự khắc thức dậy với những tâm tư nặng trịch, đến thời gian để ngồi ngẩn
người ra cũng chẳng có, cô tỉnh táo thu xếp xong việc của mình rồi nhanh
chóng khoác áo đi ra khỏi nhà.

Cô phải lo việc hậu sự cho bố, còn phải chăm sóc người mẹ bỗng dưng

đổ bệnh. Các cô chú hai bên họ hàng có thể giúp đỡ nhưng cô là con gái
độc nhất của bố, hơn nữa đã trưởng thành rồi, không phải là đứa trẻ không
biết gì nên có rất nhiều thứ cô phải tự tay thu xếp mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.