CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 22

Nhan Kha bình tĩnh lại, khổ sở nói với Diệp Tử Lộ: “Có thể phiền cô…

đưa cho tôi một chiếc gương được không?”.

Diệp Tử Lộ mở hộp kính áp tròng trên tủ đầu giường, lôi một cái gương

nhỏ ra. Nhưng đối với Nhan Kha lúc này thì cái bé thế thôi cũng đủ dùng
rồi.

Nhan Kha thấy trong gương là diện mạo của một con gấu, suýt nữa thì

không thở nổi.

Một con gấu đồ chơi sao? Đã thế lại còn xấu xí, bẩn thỉu, xem ra là một

con gấu rẻ tiền! Mắt nổ mắt xịt còn đỡ, đã thế đến tai còn bị lệch… Nỗi
kinh hoàng này đã khiến Nhan Kha phút chốc phát huy siêu năng lực, làm
chủ thân thể của con gấu bông thành công, ngã về sau một cái, rơi xuống tủ
đầu giường của Diệp Tử Lộ, cái lưng mềm mại còn bị lăn vài vòng nữa.

Diệp Tử Lộ dần tỉnh táo lại, phát hiện ra mình không sợ hãi lắm, mà lại

hơi kích động. Con gấu bông này là phần thưởng thi chung kết học sinh
giỏi vật lý hồi cấp ba mà bố tặng cho cô. Cô để nó trên tủ đầu giường suốt
bao nhiêu năm, bên trên còn bám một lớp bụi. Diệp Tử Lộ suy đoán, nhìn
dáng vẻ sợ sệt của con gấu, dù thực sự là luyện thành tinh đi chăng nữa thì
cũng chẳng có gì ghê gớm. Thế là cô càng chẳng sợ hãi mà nhìn chằm
chằm nó… Nó đây rồi.

Nhưng cô chưa nhìn được bao lâu thì rất nhanh sau đó, Vương Lao Lạp

liền trở về, còn mang theo băng y tế và khăn ướt không biết lấy ở đâu ra.

Diệp Tử Lộ lập tức im lặng, tỏ vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Làm sao bây giờ?” – Vương Lap Lạp cầm đồ sơ cứu lên hỏi – “Tao thấy

mày trước hết nên gọi điện thoại cho sếp xin phép đi đã, mày thấy dùng
băng y tế này được không? Hay là đi bệnh viện đi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.