CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 229

chiếu lại một bộ phim kinh điển, tôi đã đặt vé rồi…”.

Lại còn học được cách đặt vé rồi cơ, quả nhiên anh ta ở trong nhà quá lâu

rồi. Nhưng ngay sau đó, Diệp Tử Lộ mới sực nhớ ra: “Đặt vé? Anh lấy cái
gì mà đặt?”.

“…” – Nhan Kha im lặng một hồi, đại khái là anh cảm thấy mình làm

vậy có chút không phải, mãi một lúc sau mới dám nói – “Thẻ ngân hàng
của cô”.

Diệp Tử Lộ hít một hơi thật sâu, vẻ mặt cô có chút kinh ngạc không thể

tin nổi, sau đó mặc kệ anh mà đi ra ngoài. Cô không đồng ý mà cũng chẳng
phản đối, chỉ cảm thán một câu: “Làm cái trò gì không biết!”.

Đợi cô đi, Nhan Kha nhìn lên bệ cửa sổ phòng Diệp Tử Lộ, nhặt chiếc áo

mềm mại Diệp Tử Lộ ném trên ghế lên, buộc viền áo lại. Dù sao quần áo
của cô cũng rách nát rồi, có nhăn nhúm nữa thì chắc cô cũng chẳng để ý
đâu.

Sau đó anh đứng lên bàn, tạo dáng như cao bồi miền Tây, hai tay quăng

chiếc áo của Diệp Tử Lộ, ném vào cửa sổ với động tác vô cùng đẹp mắt
nhưng rồi chiếc áo lại bật lại chỗ cũ.

Nhan Kha cố gắng miệt mài, làm đi làm lại bảy tám lần thì cuối cùng nút

thắt của anh cũng móc vào tay nắm cửa, Nhan Kha nhét đầu kia của đống
áo xuống dưới máy tính của Diệp Tử Lộ, mạo hiểm bám dây cổ trèo đến
bậu cửa sổ.

Anh giống như một nhà thám hiểm vĩ đại, chân tay nhanh nhẹn đã với

đến bến bờ thành công, đúng lúc nhìn thấy Diệp Tử Lộ xuống dưới nhà, lên
xe của ai đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.