CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 246

một đứa công tử bột tên là Lương Kiêu, em chọn anh ta làm hình mẫu lý
tưởng rồi không vừa mắt người này cũng chẳng vừa mắt người kia. Vương
Tiểu Hoa à anh hỏi em này, sao em không tự hỏi mình, tại sao những người
có gu thưởng thức cao đều không thích em, chỉ có những người ‘gu thưởng
thức tệ’ mới thích em thôi?”.

Mặt Vương Lao Lạp đỏ ửng lên, cô ấy nóng nảy kéo cửa xe, nhìn anh ta

hét lớn: “Tôi muốn xuống xe! Dừng xe!”.

Tống Thành Lương từ tốn tấp xe vào lề đường, miệng không ngừng

nghỉ, tiếp tục nói: “Anh nói thật, anh thích em, một mặt cảm thấy em cũng
xinh, một mặt thì anh vừa nói rồi đấy, chúng ta môn đăng hộ đối, anh
không có ý định cưới một cô gái thành phố, thế có khác gì lấy vợ về làm
mẹ không, cô nào cũng khó chiều. Còn em, đừng có không biết tốt xấu thế,
đôi lúc anh không thể hiểu nổi, cảm giác về sự ưu tú của con gái các em ở
đâu ra vậy, tự mình biết mình khó thế à…”.

Anh ta chưa kịp bày tỏ cảm xúc xong thì Vương Lao Lạp không đợi xe

dừng hẳn đã đẩy cửa xe chạy đi thật nhanh.

Lúc Nhan Kha một lần nữa tỉnh dậy trong hình hài gấu bông, anh nhận ra

mình đang bị ngâm nước trong một cái nhà vệ sinh ánh sáng ảm đạm. Anh
nhìn vách tường nhà vệ sinh u ám, một cái bô to đùng đứng sừng sững bên
cạnh, cao cao bên trên treo một cái vòi hoa sen, cuối cùng anh hắt xì một
cái, cả mặt toàn là bọt xa phòng.

Anh hiểu rồi, Diệp Tử Lộ đang “giặt” anh.

Nhan Kha không thể kiềm chế được cơn cáu giận, thầm nghĩ cái đứa trời

đánh này bình thường không giặt quần áo, không giặt ga giường, đến quần
lót còn mua một phát mười bốn cái để dành hai tuần dùng rồi giặt một thể,
thế mà giữa thanh thiên bạch nhật lại đi “giặt” anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.