CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 280

Diệp Tử Lộ cười ngốc, giấu túi và Nhan Kha sau lưng, cái khó ló cái

khôn nói: “À... Cái này của tao... là biểu tượng cho sự chăm chỉ của tao,
phải cho mọi người thấy, một đứa vô dụng ngốc nghếch như trẻ con như
tao mà cũng có thể thi đỗ, có thể thấy không có việc gì khó, chỉ sợ lòng
không bền...”.

Trong nụ cười nhạt của cô, Nhan Kha đã cảm nhận được cảm giác chiến

thắng, sau đó, anh lại rơi vào cảm giác cực kỳ khinh bỉ mình, anh thực
không biết xấu hổ mới làm những việc vừa rồi, anh mặt dày như vậy, là vì
cái gì cơ chứ?

Ôi! Không muốn nhớ đến nữa.

Nhan Kha cứ thế đi đến chỗ bọn họ tụ tập, anh quan sát xung quanh,

nhận ra Vương Lao Lạp và Hồ Thiên là hai mỹ nhân, hai người ngồi cạnh
nhau tạo nên một khung cảnh thật đẹp mắt, một người thanh mảnh xinh
đẹp, người kia nho nhã hiểu biết, xem ra... xinh đẹp hơn ai đó nhiều.

Nhưng khi ba cô gái ngồi cạnh nhau, Nhan Kha nhìn ngang nhìn dọc,

cuối cùng vẫn thấy cái đồ không đáng tin cậy kia là thuận mắt nhất. Không
hiểu sao ở Diệp Tử Lộ toát ra một cái gì đó khiến anh cảm thấy thân thiết,
giống như... nhắc đến hai mỹ nhân kia, phản ứng đầu tiên của Nhan Kha là
khách sáo khen ngợi, nhưng khi nhắc đến Diệp Tử Lộ, anh lại vô thức bật
cười.

Chẳng ai biết tại sao anh lại cười, đó chỉ là một hành động vô thức, bản

thân vô thức, bản thân anh cũng không kiểm soát được.

Không khí cuộc gặp mặt rất vui vẻ, cả buổi Lục Trình Niên nhìn Diệp Tử

Lộ với ánh mắt lưu luyến mấy lần liền, vì có cả hai cô gái kia nên anh ấy
không nói những lời anh ấy giữ kín bấy lâu mà cố giữ vẻ phong độ cho đến
khi ăn xong. Diệp Tử Lộ tiễn Hồ Thiên ra taxi, đang định cùng Vương Lao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.