CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 281

Lạp về nhà thì bỗng nhiên, đèn pha rọi đến từ phía sau, Lục Trình Niên hạ
cửa sổ xe xuống: “Để tôi đưa cậu về nhé, Diệp Tử, tôi muốn nói chuyện với
cậu một lúc”.

Ôi trời... mưa chưa tạnh bão đã tới, cái gì đến rồi cũng sẽ đến mà thôi, có

muốn trốn cũng không được.

Cuối cùng Nhan Kha cũng ngẩng đầu lên, đối mặt với bầu trời đêm, thế

giới vốn đã tắt lửa trong lòng anh giờ bắt đầu bùng cháy – Cuộc chiến bắt
đầu!

Lúc Vương Lao Lạp biết điều một mình lên xe taxi, Diệp Tử Lộ ngồi

trên xe Lục Trình Niên, sau khi thấy Lục Trình Niên gạt cần số ô tô, cô
chợt nghĩ đến một câu nói: “Ai rồi cũng sẽ khác”.

Lục Tiểu Mập vốn là một đứa trẻ vừa nhạy cảm vừa tự ti, rất hay xấu hổ

khi phải phát biểu ở chỗ đông người. Cho đến giờ Diệp Tử Lộ vẫn còn nhớ,
mỗi lần chơi trò chơi trong giờ Tiếng Anh, cứ đến lượt là cậu ấy không
chơi được, đã vô số lần trước ánh nhìn của mọi người, cậu đỏ mặt tía tai
đứng dậy, trông vừa hoảng loạn vừa bất lực.

Lúc ấy cậu cũng rất ít nói, đặc biệt là với con gái, mỗi khi bất đắc dĩ phải

gọi tên một bạn nữ, giọng của cậu lại lí nha lí nhí, thỉnh thoảng gọi nhiều
lần quá mà người ta chẳng nghe thấy gì, cậu lại lấy đầu ngón tay, cứ như sợ
bỏng, rón rén chạm nhẹ vào góc áo của người kia, sau đó nhanh chóng chạy
mất.

Diệp Tử Lộ cứ nghĩ rằng mình đã quên những chuyện ngày xưa ấy rồi,

những bỗng nhiên lúc này, những ký ức đó lại sống động trở lại.

Hồi ức khiến người ta cảm thấy đã có quá nhiều điều thay đổi, một con

người mạnh mẽ, hay thích nhe nanh múa vuốt của thời thanh xuân, dần dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.