CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 29

Nhan Kha nhìn ánh mắt của cô, mở rộng thanh quản tiếp tục hét: “MAU

THẢ TÔI RA… AAAAA…”.

Một khuôn mặt chưa rửa, bóng nhẫy dầu, còn có cả quầng mắt to đùng

đen thui bất chợt tiến đến trước mặt anh. Diệp Tử Lộ nghiến răng nói: “Oan
có đầu, nợ có chủ, tôi nhét anh vào đây chắc!”.

“Tôi biết tôi biết” – Nhan Kha vội vàng hạ giọng – “Nhưng hiện tại chỉ

có cô có thể giúp tôi, cô gái à, cô cứu tôi với. Xin cô ban phát từ bi, nghĩ
cách giúp tôi thoát ra đi mà”.

Diệp Tử Lộ im lặng không nói.

“Vừa nhìn đã biết cô là một cô gái vô cùng lương thiện” – thường những

cô gái xấu xí sẽ có ưu điểm duy nhất là lương thiện – “Tôi biết cô chắc
chắn là người thích giúp đỡ người khác, chắc chắn cực kỳ đồng cảm với
những số phận đau thương mà!”.

Nhan Kha: “Hãy nghĩ cách thả tôi ra đi, một người đàn ông to lớn sao có

thể bị nhốt trong một con gấu bông để trên đầu giường của một cô gái
được? Thật chẳng hợp lý chút nào!”.

Ầy, cả câu trừ hai chữ “cô gái” ra, tất cả đều là những lời từ đáy lòng.

Diệp Tử Lộ bị anh làm phiền đến mức không chịu nổi, khoanh chân ngồi

trên giường, nhìn anh một lúc rồi cầm con gấu nhỏ lên: “Đằng sau con gấu
này có một cái phéc mơ tuya, có thể cởi ra. Hay là tôi cởi ra xem có thả
được anh ra ngoài không”.

Cô còn chưa kịp kéo thì tiếng kêu bi thảm của Nhan Kha đã vang lên:

“Không! Không! Tráng sĩ, đừng!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.