CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 293

Diệp Tử Lộ không hề cảm thấy có gì đó không ổn, bởi vì đúng lúc đó,

chiến hữu Vương Lao Lạp của cô đang căng thẳng chuẩn bị cho kỳ thi
phiên dịch trung cấp, ai cũng đều bận rộn vậy thì sao cô có thể ngồi chơi
không được?

Cho đến khi Diệp Tử Lộ sức cùng lực kiệt leo lên giường đi ngủ, Nhan

Kha mới có cơ hội hỏi cô một câu: “Hôm ấy… cô nói sao với người đó?”.

Mí mắt Diệp Tử Lộ đã díp vào rồi, cô mơ hồ hỏi: “Người nào?”.

“Lục Trình Niên”- Nhan Kha khó chịu nói.

Diệp Tử Lộ chui đầu vào chăn: “Anh hỏi làm gì?”.

Nhan Kha cứng họng, cuối cùng vẫn phải dựa vào ý chí mạnh mẽ, nín

nhịn không nói nữa. Đừng nói đến cái đồ thần kinh có vấn đề như Diệp Tử
Lộ, cho dù là người bình thường đi chăng nữa, phải báo cáo cho một con
gấu đồ chơi, nghe có buồn cười không?

Quá rõ ràng!

Thực ra khi Nhan Kha bị kẹt trong thân xác của mình, anh đã từng bình

tĩnh suy nghĩ về chuyện này rất lâu.

Việc tin tưởng rằng tình cảm tốt đẹp sẽ nảy sinh khi xa cách nhau thực sự

có chút mạo hiểm, thỉnh thoảng người ta chỉ đang chìm đắm trong sự ảo
tưởng của chính mình, cho dù tình cảm ấy có sâu sắc đến đâu thì ảo tưởng
rồi cũng sẽ có ngày tan vỡ. Còn tình cảm nảy sinh khi hai người ở gần nhau
lại hoàn toàn khác.

Anh đã từng chứng kiến lúc cô thảm hại nhất và cả lúc cô rực rỡ nhất,

anh cũng chứng kiến tất cả sự dũng cảm và hèn nhát, biết được con người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.