CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 299

Vương Lao Lạp đi ra, quyết định không thù dai nữa, lấy một hộp sữa

chua, rồi đập vào lưng Diệp Tử Lộ một cái, cứ thế, hai người xem như đã
làm lành.

Xem ra, đây chỉ là một cuộc đấu võ mồm, hai cô gái ở cùng nhau, thế

nào cũng có xung đột vì mấy chuyện nhỏ nhặt, nhất thời không kìm chế
được nóng nảy, tuy nhiên mức độ thậm chí còn chưa đạt đến cãi nhau. Mặc
dù vậy, trong lòng Diệp Tử Lộ đang chôn một quả mìn, từ đó cô nhận thức
rõ rệt nỗi sợ hãi của mình.

Người thắng cuộc sẽ càng sợ thất bại.

Diệp Tử Lộ không thể không sợ căn bệnh lề mề, những người khác đều

không thể không sợ hãi những căn bệnh quấy nhiễu cuộc sống của họ, cô
đã chấp nhận chính mình, nhưng mãi mãi không thể tha thứ.

Cô cảm thấy nội tâm của mình không hề vững chắc, cũng không hề kiên

cường. Nếu như đã đủ vững chắc thì không thể bị căn bệnh lề mề quấy
nhiễu. Cô cảm thấy mình yếu đuối đến đáng thương, tất cả những phẩm
chất tốt đẹp mà nhân vật chính trong truyện cần có cô đều không có, cô
không dũng cảm, không thông minh, thậm chí còn chẳng lương thiện.

Diệp Tử Lộ cảm thấy mình rất thảm hại, tồi tệ.

Đôi khi, người ta không thể ngăn cản sự ảnh hưởng của sự thay đổi

hormone tới tâm trạng của chính mình, những tháng ngày vui vẻ đã qua đi,
thì những ngày tâm trạng u ám ắt sẽ đến. “Thịnh cực tất suy” là một quy
luật tự nhiên, mặt trời không phải lúc nào cũng ở trên đầu ta, rồi sẽ có
trăng, có sao thay thế.

Đôi khi, “đỉnh cao” thực ra không phải là một từ có nghĩa tốt, vì sau

“đỉnh cao” sẽ là “xuống dốc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.