CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 301

Phải mất nửa phút Diệp Tử Lộ mới tiêu hóa xong lời nói của sếp. Bên

phía văn phòng đại diện của công ty ở ngoại thành cần người từ tổng công
ty điều xuống, về cơ bản là được cử xuống quản lý, còn mất một năm đào
tạo quản lý, quản lý ở đó một năm. Hai năm sau sẽ được điều chuyển trở
lại, sau đó được trực tiếp thăng chức lên hàng quản lý bậc trung.

Hơn nữa nơi “ngoại thành” này cũng không xa lắm, thực ra đi tàu cũng

chỉ mất hơn một tiếng đồng hồ, cuối tuần hoàn toàn có thể trở về nhà, nếu
nhà có việc gấp thì cô cũng có thể về ngay.

Sếp cho cô về chuẩn bị một lúc, bàn giao lại công việc, cuối tháng thì đi.

Diệp Tử Lộ chết ngất vì cái bánh khổng lồ này.

Cái bánh này khiến cô ngơ ngẩn đi về, chưa kịp bình tĩnh lại thì Vương

Lao Lạp đã chạy đến bảo cô: “Diệp Tử, tao bảo cái này”.

Diệp Tử Lộ ngây người, không biết hôm nay là cái ngày gì mà ai cũng

có chuyện muốn nói với cô, cuộc sống vốn ngày nào cũng như ngày nào
nay như bị ấn nút tua, bỗng nhiên, tất cả mọi chuyện đổ ập xuống khiến cô
không thể đối phó kịp.

“Đợt trước tao định đổi sang công việc khác, hôm nay bên đấy chính

thức thông báo” - Vương Lao Lạp nói - “Bảo tao nhanh chóng đến nhận
việc”.

“Hả? Cái trường lần trước mày bảo đấy á?” - Diệp Tử Lộ nhất thời quên

béng chuyện của mình, hét ầm lên - “Thật á? Vương Tiểu Hoa, mày trâu bò
thật đấy!”.

Vương Lao Lạp quá bất ngờ nên có chút ngại ngùng: “Tất nhiên là

không làm giáo viên, tao… tao vẫn chưa đủ trình độ, chỉ là trước mắt làm
trợ giảng, thế thì tao có thể học ké, tao nghĩ rồi, đến khi ngoại ngữ thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.