CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 302

vững, tao sẽ nộp đơn xin làm giáo viên. Khi được làm giáo viên rồi vẫn sẽ
tiếp tục học, rồi đi thi chứng chỉ phiên dịch ở Bộ Giáo dục, sau đó lại tham
gia một khóa học dịch cabin, tao muốn sau này được dịch cabin”.

Vương Lao Lạp kể, đôi mắt của cô ấy như sáng bừng lên, con đường sau

này của cô ấy dường như đã được hoạch định rõ ràng, mỗi bước đều có cột
mốc, mỗi bước đều có phương hướng.

Cô ấy nhất thời hưng phấn quá mua về một quyển sách cổ chẳng liên

quan gì đến cuộc sống của cô ấy và một bản dập tranh, cái nào cái nấy cong
queo như đồ đồng nát, sau đó đổi được vài tệ cùng Diệp Tử Lộ đi mua kem
giảm giá ở cổng siêu thị.

Vương Lao Lạp bắt đầu một cuộc sống thực sự, từ một kẻ thích gây sự,

hận thù cả nhân loại nay đã trở thành một người có mục tiêu, cuộc sống
mỗi ngày đều như một trò chơi mà cô ấy cần thăng cấp, khiến cho người ta
vừa vất vả vừa vui vẻ. Diệp Tử Lộ biết, cô bé Tiểu Hoa như bông bồ công
anh bay đi khắp nơi, cuối cũng cũng đã có vị trí ở thành phố rộng lớn đến
mức xô bồ này, đã tìm được lối đi cũng như một chỗ đứng nhỏ bé cho
chính mình.

Đôi khi, tạo chỗ đứng cho mình không nhất quyết phải có tiền, có quyền,

có nhiều người ủng hộ, chỉ cần đôi chân ta có thể đứng vững mà thôi.

Sau này nếu có người sỉ nhục lòng tự tôn của cô ấy, hạ thấp giá trị bản

thân cô ấy, cô ấy sẽ không cần phải tức giận đến nỗi không có chỗ xả, phải
lôi dao ra mài lúc nửa đêm nữa. Vương Lao Lạp có thể quang minh chính
đại ngẩng cao đầu, nói với họ rằng: “Không cùng suy nghĩ ắt sẽ có cái nhìn
khác nhau, cảnh giới tinh thần của chúng ta rõ ràng không cùng một đẳng
cấp”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.