CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 324

khi bóng đèn cháy, vì vậy, cô đã phát hiện một sở thích mới của mình – đồ
điện tử gia đình. Đáng tiếc chỗ này hơi tồi tàn, mấy đồ gia dụng hầu như
toàn là chắp vá bằng đồ mua từ chợ đồ cũ về, không đủ để cô “chơi”. Có
một lần, Diệp Tử Lộ thấy trên quảng trường có mấy cô cậu thanh niên tụ
tập lại một chỗ chơi xe mô hình, nhìn lại, cô nhận ra mình có yêu thích đặc
biệt với máy móc, thế rồi không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cô dần
đam mê.

Từ đó, cô đã bước một chân vào giới đam mê mô hình, gần như trở thành

một chuyên gia.

Tại đây, Diệp Tử Lộ đã tìm ra niềm vui của cuộc sống, đồng thời nhận ra

những mô hình rắc rối và tốn tiền ấy cuối cùng đã chữa khỏi bệnh mất ngủ
của cô một cách thần kì.

Con người cần có niềm vui và sở thích, Diệp Tử Lộ đã mất nửa năm khổ

sở để chứng minh một điều – không thể tìm được niềm vui bằng cách lên
mạng, vào Weibo hay đọc tiểu thuyết, cái đó gọi là “giết thời gian”, chứ
không xứng đáng được gọi là “sở thích”.

Về chuyện “đọc sách”, có người thực sự thích đọc, thế nhưng đối với

Diệp Tử Lộ, cô nhận ra thực ra mình không thực sự thích đọc những thứ
liên quan đến văn chương. Cô không có khả năng cảm thụ cái thứ gọi là vẻ
đẹp trong câu chữ cho lắm, đọc cái gì cũng chỉ đọc lướt qua, chỉ để biết tác
giả đang kể chuyện gì mà thôi. Cô không thể đọc nổi những thứ mà nhiều
người khác khen ngợi, đối với Diệp Tử Lộ, nhiều khi đọc xong một câu
chuyện nhưng cô cũng không cảm thấy xúc động gì mấy. Cô tính hay xốc
nổi, cùng lắm chỉ chìm đắm trong niềm vui nỗi buồn của chính mình thôi.

Chỉ có những thứ này mới phù hợp với những thứ cô mơ mộng đến, mới

có thể hấp dẫn tâm hồn tưởng như đã tê liệt của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.