CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 74

phút sáng: đánh răng rửa mặt, 7 giờ 40 đến 7 giờ 45 đi vệ sinh. Đến mấy
cái việc vớ vẩn thế này mà cũng ghi nào, cơ bản là không khoa học. Ngộ
nhỡ cô bị táo bón thì cả ngày không hoàn thành nhiệm vụ được hay sao?”.

Dựa vào thỏa thuận miệng vừa rồi giữa hai người, Nhan Kha giữ thái độ

“dĩ hòa vi quý” của một thương nhân, vẫn nhẫn nại nói với Diệp Tử Lộ:
“Ngay cả quân đội cũng không sắp xếp thời gian căng thế này. Khi làm kế
hoạch, đặc biệt là đối với những kế hoạch khi mới bắt đầu thì phải dựa vào
tình hình thực tế của cô…”

Diệp Tử lộ ngắt lời anh: “Dựa vào tình hình thực tế của tôi thì còn lập kế

hoạch làm gì? Cứ bê nguyên ‘11 giờ 30 sáng ngủ dậy, ăn cơm, lên mạng, đi
ngủ’ vào là xong”.

Nhan Kha còn đang định phát biểu thêm ý kiến thì Diệp Tử Lộ giật lại tờ

thời gian biểu chi chít chữ như phao thi lại, kẹp vào cuốn lịch trên đầu
giường: “Thôi, không cần anh nhận xét nữa, mai cứ giám sát tôi theo thời
gian biểu này là được”.

Nhan Kha hỏi: “Thế có quy định phạt không?”.

“Quy định phạt?” – Diệp Tử Lộ sững sờ, nhìn lại thân hình ngắn ngủn

chưa tới ba tấc của anh – “Kể cả có thì anh làm được cái gì? Thôi kệ đi, tôi
tin mình có kỷ luật mà”.

Cứ vậy đi, Nhan Kha cảm thấy có chút cảm giác mới mẻ khi được trở

thành một huấn luyện viên đặc biệt.

Nhưng huấn luyện viên ngày đầu xuất chinh đã nhận ra mình gặp phải

một trường hợp hết thuốc chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.