CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 77

“Thôi thấy cô cũng đừng ôn tập nữa” – Nhan Kha tiếp tục luyện tập, cố

gắng hết sức vặn cái cổ ngắn ngủn. Anh nhận ra mình và cơ thể gấu bông
càng ngày càng hợp nhau, ví như các động tác của anh giờ đã linh hoạt hơn
nhiều rồi, dù vậy anh vẫn khó mà biết được sự thay đổi này là tốt hay xấu.

Đương nhiên, Nhan Kha vẫn không quên tranh thủ chế nhạo Diệp Tử Lộ:

“Thôi cô đừng đọc sách nữa, kiểu dạng cô mà thi đỗ thì lợn cũng biết trèo
cây”.

Diệp Tử Lộ: “Này nhé hồi học cấp ba tôi toàn đứng đầu lớp đấy! IQ của

tôi rất cao!”.

“Đứng đầu?” – Nhan Kha thở dài, coi cô là đồ vô dụng – “Hóa ra cô theo

học trung tâm giáo dục cho học sinh cá biệt”.

Diệp Tử Lộ cái gì cũng chịu được, chỉ có không chịu được khi người

khác mỉa mai trí tuệ của cô, cô lập tức cãi cố: “Chỉ vì lúc thi đại học tôi
thấy không bị áp lực nên không có động lực cố gắng, chỉ đến lúc sát kì thi,
vì áp lực nên tất cả tiềm năng của tôi mới bùng phát!”.

“Tôi vẫn nhớ là tối qua cô bảo thời gian không đủ” – Nhan Kha nói –

“Đến hôm nay thì lại không có áp lực, cuối cùng tôi cũng tìm ra một điểm
tính cách giống con gái của cô, đó là thay đổi như chong chóng”.

“Tôi…” – Diệp Tử Lộ đang định phản bác thì điện thoại báo có tin nhắn

đến. Cố cầm điện thoại lên đọc, là thông báo về tài khoản ngân hàng của
cô, có người gửi cho cô tám nghìn tệ. Ngay sau đó có tin nhắn của mẹ, hỏi
xem cô đã nhận được tiền chưa rồi an ủi cô, nói cứ từ từ tìm việc, tiêu tạm
số tiền này trước, nếu thiếu thì xin bố mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.