CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 96

Trong khoảng thời gian này, vì phải chuẩn bị thi công chức nên Diệp Tử

Lộ toàn ở nhà, không đi tìm việc. Mỗi ngày cô đều làm theo những gì Nhan
Kha bảo, mỗi ngày đều kiên trì ngồi trên giường viết kế hoạch làm một
việc, dần dần tăng thêm thành hai việc, dần dần thói quen thay đổi tự bao
giờ. Đến đêm trước ngày thi, Diệp Tử Lộ mới nhớ lại, nhận ra một tuần này
cô đã có thể tự sắp xếp lịch làm việc của cả ngày.

Hơn nửa tháng nay, cuộc sống của cô đã được nâng cao về chất lượng,

đến nỗi Diệp Tử Lộ cứ ngỡ rằng bệnh lề mề của mình đã hoàn toàn được
chữa khỏi… Nhưng rồi trước lúc thi, cô lại cảm thấy vô cùng bất an.

Cảm giác bất an y hệt như hồi cô thi đại học.

Kỳ thi gần kề, Vương Lao Lạp gần như phát điên lên.

Chú gấu bông Nhan Kha đã bị chứng bệnh lo lắng trước thi cử của cô ấy

dọa cho hoảng hồn. Buổi tối trước ngày thi, Vương Lao Lạp đứng trước
cửa phòng Diệp Tử Lộ lải nhải đến 11 giờ rưỡi đêm, nội dung cơ bản của
cuộc đối thoại như sau:

Vương Lao Lạp: “Ôi, nhỡ tao trượt thì phải làm sao?”.

Diệp Tử Lộ uể oải lật trang sách: “Không thể nào, không phải mày đã

chuẩn bị hơn nửa năm trời rồi sao, phải tự tin lên chứ”.

Nghe xong, Vương Lao Lạp cũng có chút an ủi, thế là cô ấy gật đầu nhẹ:

“Đúng vậy, trước khi thi phải có lòng tự tin, tâm lý mới tốt, mới không bị
thất thường… Đúng rồi, tao nghĩ rồi, tao nhất định sẽ đỗ, chắc chắn sẽ đỗ”.

Sau đó cô ấy lại đứng bên cạnh lẩm bẩm “nhất định sẽ đỗ” rồi quay như

chong chóng. Nhan Kha và Diệp Tử Lộ nhìn cô ấy mà cũng phải hoa mắt
chóng mặt. Cô nương họ Vương lại khóc gào lên, giơ tay chọc chọc Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.