CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 114

“Chỉ cần em không đòi quyền lợi của Thi gia và tính mạng của anh ấy,

muốn gì anh ấy cũng cho em.”

“Anh có anh trai tốt đấy.”

“. . . . .”

Thi Dạ Diễm nở nụ cười châm chọc. Nếu cô thực sự là do người khác

phái tới, chuyện kia sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Về phần rốt cuộc cô là ai,
anh sẽ điều tra. Nắm chắc trong tay nhược điểm của cô, rồi cô sẽ phải
ngoan ngoãn ở bên cạnh mình thôi. Phần 25

Ngày hôm sau cô tỉnh lại thì không thấy bóng dáng Thi Dạ Diễm đâu cả,

chỉ còn dấu vết của anh lưu lại trên giường. Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng
lại có một cảm giác trống trải lạ thường.

Cô bình thường rất ít khi bị bệnh thế nhưng lần này cô bị sốt đến ba

ngày mới đỡ. Ra khỏi bệnh viện liền thuê xe đến thẳng một tiệm cháo.

Mặc dù không có khẩu vị, nhưng vẫn phải ăn một chút cho lại sức. Tiệm

cháo này là tiệm trước kia cô vẫn hay lui tới. Đi cùng Đường Lạp An.
Trong tiệm có hơn trăm mùi vị hai người đã thưởng thức qua.

Khi đó cô không cần biết là loại cháo gì, chỉ cần bày ra trước mặt anh,

cô đã cảm thấy rất ngon rồi, luôn luôn thử trước một chút rồi mới đưa qua
cho anh. Mà Đường Lạp An cho tới bây giờ lúc nào cũng chỉ cười nhàn
nhạt, nuông chiều tất cả hành động bốc đồng của cô.

Khi đó cô cho rằng Đường Lạp An là người đàn ông tốt nhất trên thế

giới, hơn cô mấy tuổi thì đã sao nào? Cô chính là thích sự chững chạc của
anh. Cô nghĩ rằng một người đàn ông có thể nuông chiều một người phụ nữ
vô độ, nhất định là đã yêu cô gái đó rồi.

Rất rất yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.