CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 154

"Ở trong sân."

Anh đương nhiên không nghĩ rằng cô đang phơi nắng, nhưng cũng

không nghĩ tới cô gái này đang phá hoại đám cỏ ở sân sau, các loại hoa cỏ
hỗn loạn trên mặt đất, thành một đống đổ nát.

Kì lạ, vẻ mặt của cô gái này lại mang theo chút khiêu khích."Vô cùng

thê thảm đi? Tức giận đi? Chịu không nổi đi?"

Khờ dại.

Thi Dạ Diễm nghiêng đầu nhịn cười ý. Bách Vĩ chậc chậc vài tiếng,

"Ngây thơ, ngực to não nhỏ." Ánh mắt Thi Dạ Diễm đảo qua, Bách Vĩ bĩu
môi nhưng không lên tiếng.

"Chơi đùa vui vẻ sao? Cần tôi sai người chỉnh lại không, trải lên một

mặt cỏ khác, cho em chơi thêm lần nữa?" Thi Dạ Diễm lau đi vết bùn dính
trên mặt, bị bàn tay độc ác của cô vuốt ve không ngừng.

"Không đủ vui vẻ, tôi đang nghĩ xem anh có bao nhiêu của cải, chứ cái

sân như vậy vẫn chưa đủ lớn."

"Em muốn nhiều?" Anh không tức giận, lấy tay chỉnh lại đầu tóc xù xì

của cô, lại bị cô hung hăng bỏ ra."Ít nhất cũng cần một sân golf lớn như vậy
mới chứng tỏ anh là Nhị thiếu ở Thi gia"

"Lớn như vậy? Em có đủ sức sao? Cực kỳ vất vả đó ." Thi Dạ Diễm

không để ý sự kháng cự của cô, hai tay chế trụ gương mặt của cô, thuận tiện
bắt được cánh tay cô cho ra phía sau, khiến cô không thể phản kháng.

"Không cần lo lắng, thể lực của tôi rất tốt!" Cô động tay không được,

liền nhấc chân công kích anh. Anh lại dễ dàng hoá giải được, bàn tay to
nhấc lên, giống như đang chen vào giữa hai chân cô, khiến cô không thể ra
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.