CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 191

Bách Vĩ ở cùng anh đã lâu rồi, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cái bộ

dạng này của anh, ngồi hút thuốc một mình, lại nhìn gò má lạnh cóng của
anh, không nhịn được châm chọc.

“Cậu ở đây hưởng gió lạnh cả đêm à?”

“. . . . . . .”

“Cậu đùa đấy à? Cậu và cô bé kia. . . . . Đúng là tình cảm chị em, có

cảm thấy kích thích không? Có phải lúc đó thấy hưng phấn hơn không?”

“. . . . . . .”

“Súng của cậu đâu?” Thi Dạ Diễm chợt đưa tay về phía anh, Bách Vĩ

không nói hai lời liền đưa súng lục giao ra. Thi Dạ Diễm đứng dậy dựa vào
hàng rào kiểm tra băng đạn, xoay người hướng về hạ bộ của Bách Vĩ cách
vài tấc nã một phát súng, viên đạn bắn vào ghế sofa phía bên trong.

Bách Vĩ chợt dựng hết tóc gáy, buột miệng nói tục. “Con mẹ nó cậu xém

bắn trúng đấy! Tôi còn chưa có con!”

“Cái này là cảnh cáo cậu không được tùy tiện mở miệng.” Anh ném trả

lại khẩu súng chuẩn bị xuống lầu. Bách Vĩ tức giận đến nghiến răng nhưng
vẫn không thể không hỏi. “Có muốn tôi đi thăm dò Đường Lạp An không?”

Thi Dạ Diễm dừng chân không quá nửa giây. “Không cần thiết.”

Từ thái độ của Du Nguyệt Như anh đã đoán ra tám chín phần.

Tay cầm tay nắm cửa, trong lòng không khỏi giận dữ. Vậy mà cô vẫn

khóa cửa!

Thi Dạ Diễm lui về phía sau một bước, một cước cực mạnh đá văng

cánh cửa phòng, thậm chí không nghĩ ra mình có chìa khóa. Tầm mắt anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.