CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 242

nên rối loạn. Thậm chí anh còn nghe được âm thanh cắn răng nghiến lợi của
chính mình, anh nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, từ giữa sân cỏ nhặt điện
thoại di động lên, nhanh chóng bấm một dòng chữ số.

“Tất cả đều trở về, hủy bỏ nhiệm vụ.”

Thi Dạ Diễm giơ tay về phía cậu ta, “Cậu nghe thấy rồi, buông cô ấy

ra.”

Thi Dạ Triệu lại không buông tay, chỉ thu hồi con rắn nhỏ vể. “Tôi làm

thế nào để xác nhận được anh sẽ sau lưng tôi phái người đi hại cô ấy.”

“Thi Dạ Triệu! Cậu đừng được voi đòi tiên! Tôi nói được nhất định sẽ

làm được! Tôi không giống cậu!” Áo khoác của anh đã cởi từ lúc đánh nhau
với Thi Dạ Triệu, áo sơ mi bị cởi ba cúc, có thể nhìn ra được bắp thịt trên
người anh đang căng lên vì tức giận.

Thi Dạ Triệu lơ đễnh cười khẽ, cuối cùng cũng buông tay xuống, đi

vòng qua người Du Nguyệt Như, nắm cằm cô bóp chặt, “Nếu tôi nghe được
bất kỳ tin tức không hay nào liên quan đến cô ấy, như vậy…..” trong nháy
mắt ánh mắt của anh ta bỗng trở nên hung ác, bàn tay nhéo cổ cô một cái.

Du Nguyệt Như kịch liệt hít vài, tiếng thét chói tay bị kẹt ở cổ họng. Cô

còn tưởng cổ mình sẽ bị Thi Dạ Triệu bẻ gãy, may mà Thi Dạ Triệu chỉ hù
dọa cô, không thật sự ra tay. Mà Thi Dạ Diễm trước động tác khiêu khích
đến điểm cao nhất của Thi Dạ Triệu, lại rất bình tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.