CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 268

Du Nguyệt Như ngừng thở,tim không khỏi đập nhanh vài nhịp.Mà

Đường Lạp An vô ý thức lại nắm chặt lấy tay cô.

“Tôi không bao giờ giành đồ đã thuộc về người khác, phụ nữ cũng thế,

Đường Lạp An, anh yêu cô ấy không?” Thi Dạ Diễm mỉm cười, giống như
anh đang bàn luận chuyện con chó con mèo nhỏ, không phải là về người
con gái mà anh đã tìm kiếm trong suốt tám năm trời.

Nếu như anh không nhìn nhầm,trong ánh mắt Đường Lạp An từ đầu đến

cuối luôn cố gắng kìm nén một điều gì đó.Mặc kệ là yêu hay là hận,anh ta
đều dùng định lực kinh người để kìm.

Tiểu Như,nếu như người đàn ông này dám nói yêu em,nếu như anh ta

chịu dẫn em bỏ trốn. Em nói tôi có nên tác thành tình yêu đau khổ này cho
anh ta không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.