CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 29

Cô ngớ ra vài giây mới phát hiện ra nơi này không phải ngôi biệt thự đã

giam cầm cô. Không cần vén chăn lên cũng biết trên người không còn một
mảnh vải, trong phòng không có ai cả, cô bọc thân mình trong tấm chăn,
kéo tấm rèm che cửa sổ, kinh ngạc phát hiện ra mình đang ở trong một tòa
nhà cao chọc trời, cả thành phố như biến thành con kiến bị giẫm dưới chân,
cảm giác này... Bàn chân cô như mềm nhũn ra. Cô kết luận, nơi này không
phải San Francisco. Tất cả mọi thứ đều xa lạ, bầu không khí hít thở cũng
hoàn toàn mới mẻ.

Bồn tắm hình bán nguyệt khổng lồ xa hoa với làn nước trong vắt như

pha lê hiện ra trước mắt cô, các đồ dùng rửa mặt cao cấp cũng được sắp xếp
chỉnh tề. Cô ngồi xổm xuống nhặt những cánh hoa hồng dưới bồn nước rồi
tung lên, ngón tay khẽ xoa nhẹ cho cánh hoa cho hương thơm tỏa ra. Ánh
mắt cô không gợn sóng, người đàn ông kia đã mất công chuẩn bị như vậy,
cô cũng không nên từ chối, liền cởi chăn ra bước vào trong nước...

Vừa tắm vừa có thể ngắm bầu trời rộng lớn xanh biếc, trút bỏ được mệt

mỏi, tinh thần cũng khá hơn rất nhiều. Nội y và váy kia vừa khớp với số đo
của cô, nhìn vào gương nở nụ cười kinh thường chính mình. Bọn đàn ông
vẫn luôn như vậy đối với người phụ nữ mà họ biết rõ từng chân tơ kẽ tóc,
giống như kĩ năng cơ bản mà bất kì ai cũng có, khiến cho người khác cảm
thấy chán ghét.

Cửa phòng khép hờ, tiếng nhạc chính là từ bên ngoài truyền tới. Cô đắn

đo giây lát rồi kéo cửa đi ra ngoài, bước qua hành lang dài tầm mắt cô bỗng
nhiên trở nên trống trải. Tiếng nhạc rất rõ ràng, hai chân cô liền đứng yên
tại chỗ.

Trước mắt cô nổi lên cả trăm căn phòng, toàn bộ hai mặt tường thông

với cửa sổ sát đất, không có bày biện gì phức tạp, đơn giản chỉ có một bộ
salon bằng da thật màu trắng cùng rạp chiếu phim gia đình, và một cái tủ
bày đầy rượu quý nổi tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.