CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 355

"Nếu không phải chơi đùa thì sao?" Cô nói một câu sâu xa, Thái Tử ôm

tâm lý may mắn mà hỏi lại cô."Cái gì?"

"Chị nói, nếu lúc này không phải là chị đang chơi đùa, anh ấy...anh ấy

cũng nghiêm túc, thì..." Cô còn chưa nói xong, Thái Tử đã đạp mạnh chân
phanh, khiến xe dừng ngay lập tức, quán tính khiến cơ thể cô bay ra ngoài
nhưng lại bị dây an toàn kéo lại, lực kéo rất mạnh khiến cô cảm thấy đau
nhức.

Cô vừa mới ngồi yên, một bóng đen nhanh chóng chồm qua đây che

người cô. Cảm giác áp bức mãnh liệt khiến lòng cô căng thẳng. Thái Tử
túm lấy tóc cô, ép cô nhìn thẳng vào mình, ánh mắt tĩnh lặng như nước.
"Chị nói, nghiêm túc sao?"

Da đầu có chút đau, cô không thể đẩy anh ta ra được. "Đúng."

"Có bao nhiêu nghiêm túc? Như thế nào gọi là nghiêm túc."

Cô không nói chuyện, tay lại theo bản năng che bụng. Mắt Thái Tử theo

động tác của cô nhìn chằm chằm xuống bụng dưới của cô, sự độc ác trong
mắt tập trung tại một chỗ. "Chị đừng nói với em là chị mang thai rồi nhé!"

"Không có, bây giờ không có không có nghĩa là tương lai không có."

Trong lập tức trở nên yên lặng không như chết. Một lát sau, cô nghe

thấy âm thanh hai nắm đấm của Thái Tử vang lên răng rắc.

"Được lắm!"

Anh ta buông cô ra khởi động xe, tốc độ xe rất nhanh, xuyên qua dòng

xe trên đường lớn, nhìn cảnh vật hai bên đường càng ngày càng quen thuộc,
cô có dự cảm không tốt. Cuối cùng Thái Tử dừng xe ở dưới bệnh viện của
nhà họ Hoàng Phủ, nếu bây giờ Du Nguyệt Như còn không hiểu ý tứ của
anh ta nữa thì cô chính là con ngốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.