CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 411

Du Nguyệt Như biết như vậy đối với anh không đơn giản chút nào,

nhưng chỉ có như thế cô mới có thể cùng nhau từ bỏ những thứ khác, chỉ vì
tình yêu.

Thi Dạ Diễm rất nhanh vung hai quả đấm, “Em là đang ép anh, không từ

bỏ những thứ này sẽ phải từ bỏ em, đúng không?”

“Cứ cho là vậy đi, em không cần mọi thứ của anh.”

“Em muốn anh từ bỏ tất cả! Nhưng em chưa từng nghĩ đến cảm giác của

anh, được!”

“Nhưng anh có em, như vậy chưa đủ sao?”

“…”

Lúc ánh mắt hai người giao nhau, Thi Dạ Diễm rõ ràng nhìn thấy ánh

mắt tàn khốc dứt khoát của cô, trong nháy mắt anh cực kỳ tức giận, thuận
tay di chuyển đến thân thể của cô hôn lên môi cô tựa như cắn xé.

“Đừng ép anh có được không, em sẽ không hiểu được tình cảnh của anh,

đó là những thứ từ khi anh sinh ra đã bắt đầu theo đuổi. Anh là một người
đàn ông anh không thể ——”

“Chỉ cần nói cho em có chịu hay không.” Cơn đau đớn trong bụng cô ép

buộc cô phải tàn nhẫn.

“…” Thi Dạ Diễm hung hăng cãi lại, từ trong kẽ răng khó khăn nặn ra

một câu, “Thế giới của anh không có hai chữ từ bỏ, nhưng anh yêu——”

Môi của cô bỗng dưng chặn lại lời nói đằng sau của anh, giữ chặt cổ anh

cùng anh hôn sâu, đầu lưỡi thăm dò bên trong cùng anh hôn dây dưa tùy
tiện, cứ như thế vừa kịch liệt lại triền miên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.