CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 438

“Em phái người ở bên cạnh chị âm thầm bảo vệ chị, dù sao thân phận

của chị một khi ra ánh sáng nói không chừng sẽ gây nên phiền toái.”

Du Nguyệt Như vừa nghe vừa vội vàng cự tuyệt, “Bỏ đi, chị không thích

có người đi theo chị, giống như bị giám sát, ở bên ngoài chị vẫn là Du
Nguyệt Như, đem theo người của em bỏ chạy, không phải chị nên ở nhà thì
tốt hơn sao.”

Cô sẽ không đoán ra điểm nhỏ mọn này của Thái Tử. Chuyện tình cảm

luôn là người ngoài cuộc sẽ nhìn rõ hơn, cô và Hoàng Phủ Triệt đã sớm cảm
thấy giữa Thái Tử và Chử Dư Tịch nhìn tưởng đơn giản kỳ thực mập mờ
không nói rõ được, đối với lần này bọn họ không hiểu rõ lòng nhau, Chử
Dư Tịch tuổi còn nhỏ quá, tính cách Thái Tử lại không xác định, cứ để cho
bọn họ tiếp tục mập mờ đi.

Con người Thái Tử rất tự phụ, anh đã định ra chuyện gì gần như không

ai có thể thay đổi quyết định của anh, chẳng qua là chính anh cũng không
phát hiện ra, có liên quan đến Chử Dư Tịch đến cuối cùng bất tri bất giác
anh đều thỏa hiệp, lần này cũng giống như vậy. Vì vậy Du Nguyệt Như tạm
biệt người thân sau đó một thân nhẹ nhàng lên máy bay đi Paris trước, bởi
vì không bao lâu nữa cô có thể nhìn thấy đứa con gái bảo bối ngày đêm
mong nhớ, nghĩ đến điều này khiến người cảm thấy phấn chấn hơn.

***huyentrang138.d.d.l.q.d***

Lúc Du Nguyệt Như tới nơi này trời đang mưa. Gió lạnh thổi mạnh vào

cổ áo cô, mang đến một chút lạnh lẽo, mà tâm trạng của cô cũng rất vui vẻ.
Trác Nhiên ra lệnh cho “Nam bảo mẫu” Tần Hiền bên cạnh mình đặc biệt đi
ô tô tới sân bay đón cô, chỉ là sắc mặt anh không được tốt lắm.

Thời gian còn sớm, trên đường trở về Du Nguyệt Như bảo Tần Hiền cho

xe quẹo vào nhà trọ của một bác quen biết định cho Thi Duy Ân một điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.