CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 475

Hoàng Phủ Triệt nhất thời im lặng, chớp đôi mắt, đột nhiên anh cảm

giác được bất kể là anh hay Thái Tử hay là thực tế, cũng đều quá mức tàn
nhẫn đối với Du Nguyệt Như.

Chị ấy chỉ là một người phụ nữ, sao có có thế chống đỡ tất cả tình yêu

hận thù của mọi người, “Tình yêu thật sự quan trọng đến vậy sao?”

“Sau khi cưới Dì Tiệp, Tập Diên vẫn kiên trì sinh em ra, bởi vì bà ấy

biết em là bằng chứng yêu một người duy nhất của bà. Triệt, nếu tương lai
có người phụ nữ bằng lòng vì em mà sinh con, nhất định không được phụ
cô ấy, bởi vì sẽ không có người nào yêu em hơn cô ấy.”

Lời của Du Nguyệt Như khiến cho Hoàng Phủ Triệt trầm mặc hồi lâu.

Chờ cô mang Thi Duy Ân rời đi, Hoàng Phủ Triệt khắc sâu hình ảnh cái
bóng đang khuất dần, nhìn Thái Tử bất đắc dĩ thở dài.

“Lời của chị ấy anh cũng đã nghe được, em không muốn ép chị ấy phát

điên, còn anh, nhẫn tâm sao?”

Nhẫn tâm sao…

Thái Tử không lên tiếng, chỉ là sau đó đối với chuyện này anh không nói

nửa chữ.

Thân thể Tân Tiệp chuyển biến mỗi ngày một tốt, Hoàng Phủ Dận cũng

thỉnh thoảng đến thăm bà. Giữa bọn họ nói không nhiều, Tân Tiệp phần lớn
là im lặng, không oán trách ông đến nửa câu, có lẽ trong lòng đã sớm chấp
nhận. Xuất viện về nhà bà nhất quyết đổi phòng ngủ, Hoàng Phủ Dận theo ý
bà. Chia phòng được hai tháng sau, là ngày mà bọn họ kết hôn.

Hoàng Phủ Dận theo thường lệ mua quà cho bà, chuẩn bị bữa tối với ánh

nến xa hoa lãng mạn. Tân Tiệp cảm thấy thức ăn cũng không quá khó nuốt,
trong hơn hai mươi năm qua bà đã nhìn rất thấu tình yêu và hôn nhân, tất cả
đều thuận theo tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.