CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 514

hoàn thành giấc mơ thuộc về hai người.

Sự dũng cảm và kiên định của cô, khiến cho anh thực sự cảm phục, anh

không biết cuộc đời này còn có thể dùng cái gì để bù đắp lại phần tình thâm
nghĩa trọng này.

Tiểu Như, nếu như giờ phút này em ở đây, anh chỉ muốn nói với em,

trong cuộc đời anh ba việc anh làm đúng đắn nhất, chính là gặp được em,
chiếm đoạt em, yêu em…

Sau đó Thi Dạ Diễm giống như biến thành một người khác, thu lại tính

khí thô bạo bẩm sinh của anh, hơn nữa còn thanh thản an tâm dưỡng thương
ngoài dự liệu của mọi người. Bách Vĩ bắt đầu hoài nghi có phải là đầu óc
của anh cũng bị đánh hư hay không, nếu không sao chỉ phân phó anh đi
điều tra tình hình Du Nguyệt Như gần đây mà không thấy anh chuẩn bị có
bất kỳ hành động gì?

Thỉnh thoảng anh sẽ vuốt vuốt vết sẹo từ dưới cằm đến trên miệng, giữa

hai lông mày nhíu lại không dễ nhận ra sự buồn bã, sau đó ôm con gái hỏi,
“Cha có phải rất đáng sợ hay không?”

Thi Duy Ân lắc đầu thật mạnh, cuộn tròn lại rúc vào trong ngực anh,

giang hai tay hết sức ôm lấy anh, “Cha đẹp trai nhất, Tiểu Trà Diệp và mẹ
thích cha nhất.”

Thi Dạ Diễm cười nhàn nhạt, ôm chặt đứa con gái còn nhỏ tuổi mà đã

hiểu chuyện này.

“Cha, lúc nào chúng ta có thể gặp mẹ, Tiểu Trà Diêp muốn mẹ.”

“Ngoan, sẽ không quá lâu đâu, chờ một chút nữa thôi.”

Chờ một chút nữa thôi, Tiểu Như, kiên nhẫn đợi anh. Anh lấy sinh mạng

mình ra đảm bảo, lúc gặp lại nhau, sẽ không bao giờ… để cho em rời khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.