CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 521

nào thì mới trưởng thành, nói Nguyệt Như không giống cô ấy cho đến bây
giờ vẫn ngây thơ như vậy.

Lúc đó Dĩ Nhu giận dữ cãi lại, làm sao anh biết được chị không ngây

thơ chứ? Đây là thứ mà tất cả các cô gái đều thích mà!

Thái Tử cười nhạt lười tranh cãi với cô. Lúc ấy Du Nguyệt Như cũng ở

đó, cô chỉ cong môi cười đến mức cực kỳ lạnh nhạt. Bây giờ nhớ lại, trong
lòng anh lẫn lộn ngũ vị tạp trần, bọn họ mỗi người đều cố gắng tạo cho đứa
em gái một thế giới tốt đẹp nhất không còn tranh giành tranh đoạt, giống
như con bé trời sinh ra nên được mọi người nuông chiều, mà Du Nguyệt
Như lại là một người phụ nữ chín chắn hiểu chuyện.

Cái ý nghĩ này thật khốn khiếp à, Thái Tử thầm mắng mình, tại sao chị

ấy lại không được ngây thơ như Dĩ Nhu, tại sao lại cảm thấy Du Nguyệt
Như tất nhiên sẽ không thích kiểu phòng công chúa như vậy? Thì ra là từ
trước đó rất lâu, sự tồn tại của mình cũng đã tước đi tư cách được cưng
chiều yêu thương của chị ấy.

“Đưa mẹ ra nước ngoài.” Sau đó tự tay giết chết Hoàng Phủ Dận, bàn

tay Thái Tử đặt lên trán, dường như đang cắn răng nhẫn nại. Hoàng Phủ
Triệt hiểu ý của Thái Tử, ngay sau đó cũng rơi vào trầm mặc. Đối mặt với
những chuyện mà Hoàng Phủ Dận gây nên cho Du Nguyệt Như, cơn tức
giận ngập trời trong lòng anh càng để lâu thì tích tụ càng dày đặc hơn, thậm
chí trên cánh tay có thể nổi lên gân xanh đáng sợ, đôi môi mím thành một
đường không có độ cong.

“Bác sĩ nói tình trạng của mẹ như vậy không kéo dài được lâu, nhiều

nhất là năm năm, cũng không phải là anh không nghe thấy.” Hoàng Phủ
Triệt thâm trầm lên tiếng.

Thái Tử bất đắc dĩ cười khẽ một tiếng, “Triệt, có thể nói cho anh biết

được không, anh có nên vì chị Nguyệt Như mà giết ông ấy, hay là vì mẹ mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.