CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 559

Nhưng mà xem ra hai người anh trai của cô cũng không muốn trả lời câu

hỏi của cô, cô liền biết điều không truy hỏi tới cùng. Cô nhìn ra được tình
cảm của Thi Dạ Diễm đối với Du Nguyệt Như, cả người dường như còn
đắm chìm trong khung cảnh cầu hôn lãng mạn. Suy nghĩ của cô rất đơn
giản, mặc kệ giữa bọn họ đã từng xảy ra chuyện gì, từ giờ trở đi hạnh phúc
là tốt rồi.

Thi Dạ Diễm nhìn qua rất hung hãn, cô có chút hơi sợ, đồng thời lại cảm

thấy dường như chỉ có người đàn ông như vậy mới có thể bảo vệ được chị
họ, cho chị ấy một cuộc sống hoàn mỹ.

Hai người yêu nhau, cộng thêm một đứa nhỏ đáng yêu, đây chính là

định nghĩa của hạnh phúc, thật sự khiến cô không ngừng hâm mộ.

Mà ở vách tường bên kia, khoảnh khắc Thái Tử và Hoàng Phủ Triệt

đóng cửa rời đi, Thi Dạ Diễm đã giáng một quyền vào ngực của Hoàng Phủ
Dận.

Quyền rất nặng, giống như một thanh búa sắt, khiến ông gãy một cây

xương sườn.

Thi Dạ Diễm không cho ông cơ hội thở dốc lại vung thêm một quyền

nữa. Thân thể Hoàng Phủ Dận nặng nề đụng vào trên tường, ho ra máu tươi.

Thi Dạ Diễm vuốt vuốt tay của mình, khóe miệng tà tà nâng lên. “Cho

rằng không né tôi sẽ xuống tay nhẹ?” Nắm cổ áo ông lên, hung ác tiến tới
gần mặt của ông. “Tại sao tôi lại không nghĩ đến ông chính là người thao
túng người của cô ấy?”

Hoàng Phủ Dận cười lạnh, “Cậu quả nhiên đã trưởng thành, sức lực

cũng không thể so sánh với lúc nhỏ được nữa rồi.”

“Ông đang nhắc nhở tôi một lý do khác không thể không giết ông sao?”

Trong mắt Thi Dạ Diễm tỏa ra ánh sáng hung ác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.