CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 73

Lôi Khải chợt cười, bỗng chốc kéo cô lại gần. “Cô có thể dùng tôi hai

buổi tối, tôi không cần nghe một câu cảm ơn, nhưng cô cứ vậy dùng xong
liền vứt bỏ hình như không được thỏa đáng?”

Du Nguyệt Như giật mình, không phản kháng nữa mà thuận thế dựa vào

người anh, khiêu khích dưới cằm. “Vậy anh muốn như thế nào? Tôi lấy
thân...”

“Có phải em muốn nói lấy thân báo đáp không? Du Nguyệt Như.” Một

giọng nói lạnh lùng xen vào.

..................

Vẻ mặt Du Nguyệt Như lập tức trở nên cứng ngắc, thân thể theo phản xạ

liền run lên. Lôi Khải ngước mắt, chỉ thấy phía sau lưng cô mấy bước có
một người đàn ông cao lớn, hơn nữa anh cảm thấy trên người anh ta tản ra
một loại nguy hiểm trí mạng.

Diễn đàn Lê Quý Đôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.