CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 75

Lôi Khải nghiêng đầu nghĩ ngợi chốc lát rồi chậm rãi mở miệng. “Hình

như là... Thi Dạ Diễm.”

Đáy mắt thái tử thoáng qua một tia sáng, cười cười vỗ vai anh. “Vừa rồi

còn thấy cậu đi cùng một mỹ nhân mà, bỏ quên ở đâu rồi hả?”

Lôi Khải nhún vai không nói gì, nghĩ tới điều gì lại liếc xéo anh. “Cậu

nhìn trúng rồi hả? Muốn cướp à?”

Thái tử cười hết sức vô hại. “Cậu yên tâm, tớ khẳng định sẽ không tranh

giành với cậu đâu.”

Anh và cô có quan hệ máu mủ quá gần, anh... không xuống tay được.

***

Nguy hiểm thật! Không biết thái tử có nhìn thấy Thi Dạ Diễm không.

Càng không biết Thi Dạ Diễm có nhìn thấy thái tử không nữa... Du Nguyệt
Như căn bản không nghĩ tới hai người này chạm mặt nhau, chạm mặt cũng
chả sao, miễn là cô không có mặt ở đó là được.

Thi Dạ Diễm bị cô kéo đi một đoạn, cảm thấy rất buồn bười. Trước kia

anh kéo cô chạy trối chết, lần này lại đổi vị trí, nhưng mà anh không hiểu
bọn họ phải chạy trốn vì cái gì. Bộ dạng cô nâng váy mang giày cao gót
chạy rất đẹp mắt, có điều dày cao gót này cao đến dọa người rồi.

Nếu nói trên thế giới này có điều gì anh không thể lý giải, thì người phụ

nữ kia mang giày cao như thế mà vẫn chạy nhanh như thường chính là một
trong những điều đó rồi.

Anh nhíu chặt chân mày thu tay lại, cô không kịp chuẩn bị gì liền ngã ra

phía sau theo lực đạo của anh, lại bị anh bế lên ôm trước ngực, hai người
nhìn nhau chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.