CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 89

có thể tình một đêm, chứ nhất định sẽ không tùy ý hôn môi với phụ nữ, đêm
đó cô cùng anh triền miên cả đêm mà anh cũng chưa hề chạm qua môi cô.

Cô nhìn thấy Lôi Khải khẽ cười, giống như đang cười nhạo lí do của cô.

Anh muốn đưa cô về nhà chính là muốn phát triển quan hệ với cô, không
phải rất hợp ý cô sao, làm gì có chuyện cự tuyệt.

Không bao lâu sau, tài xế đã đổi chiếc xe Spyker cô quen thuộc, lúc này

Lôi Khải tự mình lái xe.

Ánh đèn đường chiếu vào trên mặt anh ánh sáng mơ hồ, khi anh không

cười lại phát ra một loại sắc bén, mà khi anh cong khóe miệng lên vừa
thanh nhã vừa lười biếng lại khiến cho người ta cảm thấy rất muốn dựa vào.
Anh quả thật rất hấp dẫn, một người đàn ông cực phẩm.

Nếu như trở lại mấy năm trước, không biết bản tính lạnh lùng tàn khốc

kia của anh chắc chắn Du Nguyệt Như sẽ dễ dàng bị anh mê hoặc. Thế
nhưng hôm nay gặp một người đàn ông như vậy, chỉ là mục tiêu của cô mà
thôi.

Sợ cô khó chịu, Lôi Khải cẩn thận giữ tốc độ xe thật ổn định. Xe chạy

rất vững vàng không hề lắc lư chút nào, làm cô cảm thấy buồn ngủ. Thật ra
là cô đã ngủ, khi tỉnh lại xe đã dừng trước nhà trọ cô ở, Lôi Khải hạ thấp
thành ghế xuống, gối lên cánh tay nhìn qua ô cửa trống ngắm bầu trời đêm,
có vẻ rất đăm chiêu.

Cô dụi dụi hai mắt buồn ngủ cho tỉnh táo, không cẩn thận đụng vào vết

thương trên trán, đưa tay che chỗ băng bó kêu đau, liên tục cau mày. Bộ
dạng kia lại khiến người cứng nhắc như Lôi Khải rủ lòng thương xót, ánh
mắt hiện lên một tia phong tình.die»ndٿanl«equ»yd«on Anh kéo tay cô ra,
“Đừng động vào, để tôi xem.”

“Không sao, đừng đụng vào nữa, cẩn thận một chút, có sẹo thì khó lấy

chồng lắm.” Anh khẽ cười trêu chọc, Du Nguyệt Như sợ run lên, gật đầu rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.