CÔ BÉ FADETTE
George Sand
www.dtv-ebook.com
Chương 12
“Chắc hẳn - Landry nghĩ bụng - mình đã đi lạc sang con đường dành cho
xe bò rồi, vì lần này, mình trông thấy ngọn đèn nhà Fadette ở bên phải, mà
đáng lẽ nó phải ở bên trái cơ".
Cậu đi ngược hẳn một đoạn đường, và nhắm mắt lại, quành một vòng để
thay đổi phương hướng. Khi thấy rõ cây cối quanh mình, cậu biết mình đi
đúng và quay trở lại bờ sông. Nhưng dù có thể lội qua khúc sông cạn dễ
dàng, cậu vẫn không dám bước quá ba bước, vì bỗng thấy, hầu như phía sau
lưng mình, ánh sáng nhà Fadette mà đáng lý ra phải ở đúng trước mắt. Cậu
trở lên bờ và lại trông thấy luồng ánh sáng ấy đúng theo vị trí phải có của nó.
Cậu quay xuống khúc sông cạn trong lúc rẽ ngoặt theo một hướng khác, và
lần này, bước lên gần tới thắt lưng; tuy thế cậu vẫn bước tiếp, vì ngỡ mình đã
gặp phải một chỗ sâu nhưng hy vọng sẽ thoát ra khỏi bằng cách đi theo
hướng luồng ánh sáng.
Rồi Landry buộc phải đứng lại, vì nước ngày càng sâu, lên tận ngang vai.
Nước lạnh buốt. Cậu đứng lặng một lát, băn khoăn không biết có nên quay
trở lại không, vì thấy luồng ánh sáng đổi chỗ, thậm chí thấy nó chuyển động,
chạy, nhảy, từ bờ bên này chuyển qua bờ bên kia, và cuối cùng chia thành hai
luồng soi bóng xuống nước, rồi đứng đó tựa một con chim đung đưa trên đôi
cánh và phát ra một thứ tiếng rào rào khe khẽ như tiếng một cây đèn dầu.
Landry sợ suýt hoảng loạn, cậu đã từng nghe nói về đốm lửa dối lừa và
độc ác kia, rằng nó thích thú đánh lạc hướng những ai nhìn nó và dẫn họ
xuống chỗ nước sâu nhất trong lúc vừa cười theo cách của nó vừa chế giễu sự