CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 86

cũng kết thúc. Chưa bao giờ Hạt Tiêu thấy nhẹ nhõm đến thế, như thể
cuộc hành xác đã chấm dứt vậy. Cô bé thầm nghĩ, bây giờ chắc ông
nội Jonathan đã mãn nguyện với bài học và có thể đi ngủ được rồi.

Ấy thế mà không hề nhé, chương trình tiếp theo lại nối đuôi: Dạy

tiếng thổ dân châu Mỹ cho học sinh lớp Một. Ôi giời ôi, Hạt Tiêu
không thể chịu đựng được nữa rồi. Chẳng lẽ cô bé phải chịu mất ngủ
chỉ vì cái lũ lớp Một thiên tài ấy sao, cả vì ông nội chăm chỉ quá mức
của Jonathan nữa. Nếu ông muốn thăm thú nhiều nơi đến vậy thì chỉ
cần mang cái đài bên mình trong những ngày ông ở châu Phi, hằng
đêm mở nó lên để học tiếng thổ dân châu Mỹ là được.

Hạt Tiêu liền nhỏm dậy, đi ra chỗ ông Jonathan đang nằm nghe đài

để bảo ông nên tính toán việc học tập sao cho hợp lý, sức khỏe là rất
quan trọng cho những chuyến phiêu lưu sau này, vậy tốt hơn hết là
ông nên đi ngủ ngay thôi.

Nhưng bước đến nơi, Hạt Tiêu phát hiện ra ông nội Jonathan đã ngủ

quên từ lúc nào. Ông còn ngáy khò khò nữa. Cô bé thở dài đánh thượt
và thầm nghĩ: “Tội nghiệp ông nội của Jonathan! Mai kia ông sẽ chết
đói ở bên châu Phi chỉ vì ngủ gật trong giờ học như thế này. Nhưng
mà vậy cũng hay, vì ông sẽ được lên thiên đàng để đoàn tụ với người
vợ mít ướt đáng yêu của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.