CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 21

Kết thúc một khúc nhạc, dư âm vẫn văng vẳng trong không gian.

Trác Dật Phi thán phục trình độ cầm kỹ tuyệt diệu của người ngồi trên

thuyền kia. Hắn muốn vượt hồ đến gặp mặt người đó để xin thỉnh giáo một
ít. Tiếc rằng các con thuyền nhỏ để cung ứng cho du khách ở bên hồ đều
được người khác thuê hết rồi. Mà những con thuyền nhỏ kia vốn đang phân
tán khắp hồ, sau khi nghe một bản nhạc du dương, đều chuyển sang lướt
đến gần chiếc thuyền lá nhỏ đang đậu ở nơi sâu trong hồ. Hiển nhiên tất cả
đều đang muốn nhìn xem mặt vị cao nhân nào đã tấu lên một khúc diệu âm
như thế.

Đang lúc các thuyền kia sắp đến gần chiếc thuyền lá nhỏ kia, đột nhiên

người trên thuyền đứng bật dậy, mở miệng nói gấp một câu gì đó không
nghe rõ. Sau đó hắn nhảy ùm xuống hồ, bọt nước văng tóe lên.

Hắn vừa rơi xuống nước, cơ thể tựa như đang mang một quả cân nặng mà

chìm sâu xuống tận đáy hồ. Bất luận là người trên thuyền hay người trên bờ
đều cảm thấy sự việc vô cùng kỳ dị. Lập tức đều hô to: “Cứu người, mau
cứu người.”

Có người lớn tiếng kêu gọi, Ân Nhược Dương đã nhanh chóng bước ra

nhảy xuống hồ đầu tiên. Ngay sau đó cũng có mấy người lặn giỏi cũng theo
hắn xuống nước cứu người. Dựa theo ánh sáng của mặt trăng, bọn họ lặn
tìm ở phía dưới rất lâu, mãi mới kéo được người chết chìm kia lên mặt hồ.
Họ đặt người kia nằm bên bờ hồ, Ân Nhược Dương đưa tay kiểm tra hơi
thở, lắc đầu thở dài: “Muộn rồi.”

Trác Dật Phi cũng chen vào trong đám đông nhìn thử, hắn lắp bắp kinh

hãi: “Là hắn!”

Người chết đuối ấy chính là người đàn ông trung niên đã đến quý phủ của

hắn vào sáng nay. Vừa hết kinh ngạc, Trạc Dật Phi lại bắt đầu trầm tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.