CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 38

thế thì cho dù có bị nàng hãm hại hắn cũng cam tâm tình nguyện.

“Lục Đồng.” Trác Dật Phi chợt gọi tên nàng, “Thế chuyện này thì có

quan hệ gì với nàng?”

“Ai! Đừng nói nữa, đều là bản thân ta xui xẻo. Vốn đang tu hành ở trong

núi rừng yên ổn, nào ngờ trong lúc Tần Tình kia vào núi đi tìm một cây
Đồng thượng đẳng để chế cầm. Ta liền xui xẻo bị hắn chọn trúng, cưa
xuống, chọn nơi tinh hoa nhất để chế thành cầm. Khi đó ta chỉ vừa tu được
bốn trăm năm, mới nảy sinh giác quan đơn giản, còn chưa có tu thành hình
người. Nên khi bị hắn cưa xuống nhất thời tổn thương nguyên khí.”

“Vậy lúc hắn cưa nàng, nàng có cảm thấy rất đau không?” Trác Dật Phi

thương tiếc.

“Thiếu chút nữa đau chết luôn á. Nếu là cây Đồng bình thường, đã sớm

chết khi bị Tần Tình cưa xuống rồi. Nhưng mà nhờ ta có chút năng lực khi
tu hành, cho nên có thể chịu đựng được. Chẳng qua bản thể từ cây Đồng
biến thành đàn cầm. Sau khi chìm xuống đáy Tây Hồ, dưới dòng nước tinh
khiết này, mỗi ngày được hấp thu tinh hoa của mặt trăng để tiếp tục tu hành.
Rốt cuộc cũng thoát ly khỏi hình dạng cây cỏ mà tiến hóa lên thành hình
người. Vốn ta tưởng có thể tu thành một nam tử hiên ngang, nhưng trong hồ
đầy khí âm hàn, lại hấp thu tinh hoa của mặt trăng, cho nên chỉ có thể tu
thành nữ thể.” Lục Đồng nói tơi cảm thấy tiếc nuối.

Trác Dật Phi bấy giờ mới hiểu ra tại sao không nhìn thấy đàn cầm đâu cả.

Thì ra Thụ Mị đã thành Cầm Mị, biến ảo trở thành một tuyệt thế giai nhân.

“Tu thành nữ thể thì có gì là không tốt. Trông nàng bây giờ rất xinh đẹp

khả ái.”

“Thật không?”

Trác Dật Phi nói lời tận đáy lòng: “Thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.