CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 73

khăng khít, làm sao muội lại có thể nhẫn tâm đả thương trái tim của huynh
ấy.”

“Giờ phút này muội nhẫn tâm, thì chỉ tổn thương biểu ca nhất thời.

Nhưng nếu không nhẫn tâm, thì sẽ tổn thương biểu ca cả đời. Biểu ca là một
người tốt, huynh ấy nên có một người thê tử đối xử với huynh ấy toàn tâm
toàn ý, thương yêu huynh ấy. Còn muội không thể làm được như thế thì tại
sao phải cố chấp làm khổ biểu ca.”

“Xuân Nùng, nhưng còn mẫu thân và cậu mợ của muội thì sao? Chỉ sợ họ

sẽ không đồng ý việc muội tự chủ trương như thế.”

“Tâm ý muội đã quyết, không thể không làm như vậy. Ân đại ca, không

phải người con gái như muội không biết xấu hổ, nhưng muội nhất định chỉ
muốn gả cho người mà muội yêu. Nếu như không được, muội thà rằng sống
cô độc cả đời, cũng quyết không lầm người lầm mình.”

Liễu Xuân Nùng nói một phen, hai gò má ửng hồng, nhưng ánh mắt vẫn

giữ vẻ kiên tuyệt.

Ân Nhược Dương vốn nghĩ việc nàng cự tuyệt hôn ước chỉ là hành động

bồng bột nhất thời, hắn không ngờ nàng lại kiên quyết đến vậy. Tuy rằng
Xuân Nùng có tình với hắn, hắn cũng có ý với Xuân Nùng. Nhưng bởi vì
ngại Trác Dật Phi, bọn họ chỉ có thể kiềm chế lòng mình, tuyệt không vượt
khỏi nguyên tắc lễ giáo. Khi hắn còn chưa dám nói rõ tình cảm, thề nguyện
uyên ương với Xuân Nùng. Thì Xuân Nùng đã cự tuyệt đường lui hôn ước
này của nàng. Nàng thà rằng sống cô độc cả đời cũng tuyệt không xem
thường chuyện kết hôn. Sự dũng khí, kiên nghị này khiến hắn nể phục vô
cùng.

“Xuân Nùng, ta đến gặp muội là muốn khuyên muội mau nối lại hôn ước

với Dật Phi. Bởi vì dù sao muội cũng đã từng là vị hôn thê của huynh ấy,
cho dù. . . . . . Cho dù hôn ước bị hủy bỏ, ta cũng không tiện đến nhà cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.