CỐ CHẤP - Trang 302

Lúc ra khỏi phòng, Đường Thi quay đầu cười mờ ám với Tần Tuyên

Tuyên, không chờ cô đáp lại đã lập tức đóng cửa phòng, để lại không gian
này cho hai người Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn.

"Tuyên Tuyên?" Đỗ Mộ Ngôn tháo bông tai ra, gọi Tần Tuyên Tuyên

đang thất thần hồi hồn về thế giới hiện thực. Hắn cố ý bỏ chiếc hộp đựng
bông tai ra chính là vì muốn tự mình mang cho cô.

"Tôi trở về sẽ tự mang là được rồi." Tần Tuyên Tuyên đứng yên tại chỗ

không nhúc nhích, gương mặt dần nổi lên ửng đỏ. Để Đỗ Mộ Ngôn mang
bông tai cho, đối với cô thì việc này quá thân mật rồi.

"Tôi muốn lập tức nhìn thấy dáng vẻ của em khi mang nó." Đỗ Mộ Ngôn

nói, "Tôi không đợi được đến ngày mai đâu."

Tần Tuyên Tuyên vẫn đứng yên không chịu lại gần, chỉ đưa tay ra nói:

"Vậy thì tôi tự mang là được rồi."

Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên, bỗng nhiên túm lấy tay Tần Tuyên

Tuyên, nhẹ nhàng kéo về phía mình. Cô không có phòng bị lập tức lảo đảo
ngã vào lồng ngực hắn.

Hơi thở nam tính mãnh liệt đập thẳng vào mặt, Tần Tuyên Tuyên giật

mình, lập tức muốn đứng lên nhưng lại nghe thấy tiếng Đỗ Mộ Ngôn buồn
bực hừ nhẹ, thân thể hắn đột nhiên cứng lại.

"Tôi... tôi đụng đến vết thương của anh sao?" Tần Tuyên Tuyên hơi hốt

hoảng.

Đỗ Mộ Ngôn như đang chịu đựng đau đớn, phun ra ba chữ, "đừng nhúc

nhích."

Tần Tuyên Tuyên không dám động đậy. Dù sao thì Đỗ Mộ Ngôn cũng

mới trải qua ca phẫu thuật, cô không biết miệng viết thương của hắn đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.