CỐ ĐÔ - Trang 58

Song trong thâm tâm Takichiro vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

- Đã lâu không xúc phạm đến ai, thậm chí cũng không nhớ được khi...

Thôi, bỏ quá cho tôi nhá - ta hãy quên chuyện ấy đi. Tốt nhất là hãy nói cho
tôi biết, Hideo ạ: tại sao anh có vẻ mặt lạ lùng vậy lúc xem mẫu vẽ có tôi?
Nói thật đi nhé!

- Vâng. - Hideo lại chau mày. - Tôi dẫu sao cũng còn trẻ, thiếu kinh

nghiệm, vả lại đối với tôi, chỉ là người thợ, cũng khó mà nói được điều gì
xác đáng. Quả là ngài đã rộng lòng cho biết ngài làm phác thảo này lúc đã
ở ẩn trong tu viện phải không?

- Đúng. Tôi cũng định ngay hôm nay sẽ lại quay về. Có lẽ, tôi còn lưu lại

ở đó độ chừng nửa tháng.

- Ngài không nên quay về đấy nữa, - Hideo nói, giọng quả quyết. - Ngài

về nhà đi thì hơn.

- Ở nhà tôi không được tĩnh tâm, không tập trung được suy nghĩ.

- Vẻ lộng lẫy, rực rỡ và nét tân kỳ của mẫu vẽ đã khiến tôi sửng sốt. Tôi

chỉ còn biết khâm phục: làm sao mà ngài, Xada tiên sinh, tạo ra được một
phác thảo nhường ấy? Song, nếu bắt đầu chú tâm xem kỹ thì...

-...

- Dường như có thú vị đấy, đặc sắc đấy, nhưng... trong đó thiếu sự hài

hòa, thiếu hơi ấm của tâm hồn. Mẫu vẽ phảng phất nỗi bất ổn, một vẻ gì
đấy bệnh hoạn.

Takichiro tái mét đi, cặp môi ông tìm rẩy không thốt nổi lấy một lời.

- Tôi có cảm giác như, trong ngôi chùa hẻo lánh ấy có loài hồ li tinh cư

ngụ, và chính chúng đã lèo lái tay bút ngài...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.