CỐ ĐÔ - Trang 9

ta trồng cam, chanh và anh đào vậy. Từ năm 1932 trở đi, ở chùa người ta
bắt đầu tưởng nhớ cả Komay 8, vị thiên hoàng mà sau ông người ta lại dời
đô từ Kyoto về Edo tức Tokyo ngày nay. Vườn chùa ở Heian Dgingu thành
ra một trong các địa điểm ưa dùng nhất để tổ chức hôn lễ.

Cánh rừng nhỏ những cây anh đào rủ, đã tô điểm cho khu vườn một vẻ

riêng biệt. Không phải vô cớ mà giờ đây người ta nói: "Cố đô có nhiều loài
hoa, duy chỉ có anh đào đủ thủ thỉ cùng ta: đấy mới đích xuân sang!"

Chieko bước vào vườn chùa, nàng lặng người đi, không sao rời mắt khỏi

rặng anh đào rủ. Những đóa hoa sắc hồng đẹp lạ lùng khiến tâm hồn nàng
tràn đầy niềm rạo rực thiêng liêng. "Ôi, vậy là cả năm nay nữa ta đã gặp gỡ
mùa xuân" - đôi môi nàng thầm thì không thành tiếng.

Chieko không hình dung thật rõ nơi Xinichi đang đợi nàng, nàng không

biết đại để anh ta có đến không. Định bụng tìm anh ta đã, rồi sau hẵng
ngắm hoa, nàng cất bước xuôi xuống phía dưới theo lối mòn bao phủ giữa
đám mây hồng của loài cây đang khoe sắc.

Kia, nàng đã thấy Xinichi ngoài bãi cỏ. Anh ta nằm trên cỏ, hai tay gối

đầu.

° ° °

Chieko không dự tính gặp Xinichi ở cái tư thế như thế. Nàng thấy bực

mình. Người gì, đã có hẹn một cô gái trẻ lại nằm xoài ra trên cỏ? Không
hẳn cái thói vô giáo dục của anh ta, cũng không phải thái độ khinh thị trong
tư thế anh ta khiến nàng tức giận, mà đúng hơn nàng chỉ đơn thuần thấy
gớm ghiếc vì anh ta nằm như thế trước mặt nàng. Trong đời nàng, nàng
chưa quen với sự như thế. Rồi nàng nghĩ: không khéo anh ta vẫn nằm xoài
trên bãi cỏ trường đại học đúng lối ấy mà tranh luận khoa học với bạn bè
chăng. Thì đây, lúc này anh ta đang nằm, ý chừng theo tư thế mình quen
thuộc. Chỗ chọn nằm thì do thiện cảm với mấy bà cụ ngồi lê đôi mách bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.