CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 250

Chúng muốn. Thậm chí rất muốn.

Từ ngày hôm sau, chúng dậy từ năm giờ sáng và đi cùng với gia đình chủ
nông trang ra đồng. Công việc là che nắng cho súp-lơ Chúng phải đeo vài
trăm cái dây chun mỏng đủ màu sắc bên tay trái suất từ cổ tay cho đến cánh
tay và đến chỗ những cây súp-lơ đang lớn - nó không thể tưởng tượng nổi
chúng lại có thể to đến thế - túm lá lại để bọc lấy hoa của chúng, sau cùng
là dùng dây chun để quấn lại để che nắng cho súp-lơ, nhờ đó mà hoa lơ
không bị thâm và bán được giá hơn.

Vào năm giờ sáng, những cây súp-lơ vẫn còn ướt đẫm sương lạnh buốt.
Cánh đồng nơi chúng làm việc có chiều dài 6 km. Vậy là phải đi 6 km, cúi
xuống từng cây súp-lơ trên đường đi, ôm nó như ôm đứa trẻ con và quấn
dây chun. Ôm được vài cây là người đã ướt sạch và rét run. Mà buổi trưa
nóng vẫn cứ ướt. Nhưng là do mồ hôi; không có chỗ nào để tránh cái nóng,
bởi trên đồng súp-lơ không có cây to. Khi đi đến cuối cánh đồng lại phải
quay lại. Cũng 6 km. Cô biết điều này rõ nhất khi ôm cây súp-lơ đầu tiên
của kilômét đầu tiên.

Sau ngày đầu tiên thì cô căm thù mọi cây súp-lơ trong vũ trụ này và cái
người đã tha chúng về châu Âu. Sau ngày thứ hai cả cánh tay trái của cô
toàn một màu xanh tím vì những lằn chun trong suốt mười giờ đồng hồ.
Sau ngày thứ ba họ được nhận tiền công của ba ngày đầu tiên và nỗi hận
đối với bọn súp-lơ cũng giảm đi rõ rệt, và cả cánh tay cũng không đến nỗi
thâm tím quá như vậy nữa. Ngày hôm ấy chúng quyết định đến thăm người
khổng lồ mặc chiếc áo có dòng chữ Đại học Tổng hợp Warszawa. Mặc dù
chỉ biết mỗi anh ta tên là Andrzeí, nhưng chúng vẫn tin là sẽ tìm thấy. Bởi
chúng cho rằng có lẽ rất ít những người to lớn như Andrzej của chúng làm
việc trên các cánh đồng nho ở Pháp và người Ba Lan thì lại càng hiếm hơn.
Chúng lấy tiền làm thêm được mua mấy lon bia và đi tắt qua cánh đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.